BẢN GHI CHÉP- CUỘC SỐNG HẠNH PHÚC Ở TRIỀU THANH - Trang 278

Điềm Nhi lơ đễnh vuốt vuốt cái mũi nhỏ, quả thực là không rõ, loại

chuyện này có gì mà phải xấu hổ, năm đó lúc nàng biết mình phải gả cho
Tứ a ca, liền đào móc tâm tư, hận không thể tìm tòi tất cả mọi thứ liên quan
đến hắn ấy chứ.

Khẽ thở dài, Điềm Nhi rầu rĩ nói: “Tóm lại thế nào cũng phải cho ta một

tin chính xác a, Thịnh tổng quản bên kia vẫn còn đang chờ kìa.”

San Hô đi theo hầu hạ bên cạnh nàng lâu nhất, mắt thấy tuổi càng lớn

dần, Điềm Nhi không muốn nàng lỡ thì, vài lần đều có ý muốn tìm chồng
cho nàng ta, nhưng chẳng hiểu sao, cô gái nhỏ kia chết sống đều không
chịu, nhất định đòi ở lại bên cạnh mình hầu hạ cả đời. Chuyện này làm sao
có thể chứ!

“Phúc tấn, ngài còn không nhìn ra a.” Phỉ Thúy cười lớn nói: “Chẳng

qua San Hô tỷ tỷ của chúng ta mặt mỏng thôi. Thịnh tổng quản kia là lão
nhân ở phủ ta, cũng có chút thể diện, con trai thì làm thị vệ bên người gia,
dáng vẻ lại cao lớn khỏe mạnh, anh dũng hữu lực. San Hô tỷ tỷ trước kia
từng có vô tình gặp một lần, sau khi trở về, còn kể lại với nô tỳ, đủ thấy là
có hảo cảm. Ngài a, cứ đem việc này định ra đi, cam đoan là một đoạn nhân
duyên đẹp a.”

San Hô cùng Phỉ Thúy ở chung một phòng, ngày đêm làm bạn, khẳng

định là hiểu rõ suy nghĩ trong lòng San Hô hơn mình, Điềm Nhi nghe vậy
không khỏi vui mừng nói: “Vậy thì tốt quá, ngày mai ta tìm thời điểm, bảo
Thịnh gia đến một chuyến, cho dù như thế nào cũng phải tận mắt gặp một
lần mới yên tâm được.”

Phỉ Thúy cười thưa vâng!

Giải quyết xong một chuyện lớn trong lòng, Điềm Nhi không khỏi lại

cười nói, chờ gả San Hô ra ngoài, kế tiếp liền đến phiên nàng. Phỉ Thúy
ngược lại bình tĩnh hơn, mặc dù trên mặt cũng đỏ, nhưng vẫn thoải mái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.