BẢN GHI CHÉP- CUỘC SỐNG HẠNH PHÚC Ở TRIỀU THANH - Trang 534

một lần liền sinh hạ được con trai cho gia nhà chúng ta, ta dù có giảm thọ
mười năm, cũng nguyện ý a!”

Điềm Nhi nhìn nàng một cái thật sâu, không thể phản bác được gì chỉ

ừm một tiếng.

Mấy lời nhàn thoại sau đó thì miễn nhắc tới, ngày hôm sau, Điềm Nhi

liền dẫn ba tiểu tử Hoằng Thì, Hoằng Quân, Hoằng Lịch cùng xe ngựa của
phủ Bát a ca, cùng nhau trở về kinh thành. Về phần Dận Chân cùng Hoằng
Đán thì vẫn ở lại Sướng Xuân Viên bồi giá.

Trở về phủ, Tống thị cùng Lý thị tiến đến vấn an, ước chừng là mấy năm

qua, Điềm Nhi chẳng những không có dấu hiệu bị “khắc chết” ngược lại
càng sống càng thoải mái, càng sống càng sinh nhiều con. Hai người bọn họ
vốn cũng không được sủng mấy, mấy năm nay, thấy Dận Chân một lòng chỉ
vây quanh Điềm Nhi, dần dần cũng đều thành thật xuống, cho dù là Lý thị
thích giở trò nhất, cũng yên tĩnh biết điều không ít. Trừ mồng một mười lăm
mỗi tháng và lúc cần thiết, trên cơ bản là không nhìn thấy các nàng. Một
đường xe ngựa mệt nhọc, Điềm Nhi cũng không có tinh thần tiếp đón, chỉ
qua loa nói vài câu liền cho họ trở về.

Trong lúc Điềm Nhi còn đang thu xếp tất cả công việc trong phủ, bên

kia Bát a ca cùng Bát phúc tấn còn đang ở trong xe ngựa, nhỏ giọng trò
chuyện.

Quách Lạc La thị ngẩng đầu liếc nhìn sắc mặt không được tốt của Dận

Tự, dịu dàng nói: “Gia còn bực bội Hoàng thượng sao?”

Bát a ca nghe vậy thở dài thườn thượt: “Gia chính là không hiểu rõ, đã

nhiều năm như vậy, tại sao Hoàng a mã còn không thấy rõ cách làm người
của ngạch nương, người nhu thuận thiện lương như bà, làm sao có thể, làm
sao có thể làm ra chuyện mưu hại Hoàng tự được chứ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.