BẢN GHI CHÉP- CUỘC SỐNG HẠNH PHÚC Ở TRIỀU THANH - Trang 649

Ngũ phúc tấn toan mở miệng vài lần, lại cũng không thốt được lời nào.

Khang Hy, Lương phi, Bát a ca, ân oán tình cừu giữa ba người họ ồn ào

huyên náo lan truyền hơn nửa tháng, cuối cùng Lương phi mới có thể hạ
táng, nghe nói được dựa theo quy cách chôn cất cung phi bình thường, việc
hậu sự thậm chí còn không bằng những quý nhân được sủng ái, quả thật là
thê lương.

Chuyện nhà người ta chung quy cũng là chuyện nhà người, nghe qua

cũng coi như xong, theo dòng thời gian, năm tháng dần trôi, thời tiết cũng
theo đó mà dần trở lạnh, dẫn đến cái bụng của Điềm Nhi cũng dần lớn lên.
Dận Chân nay đã gần tứ tuần có bốn người con trai, nghe nói thê tử lại
mang thai, mừng rỡ cỡ nào tất nhiên là không cần nói, có điều, dạo gần đây
hắn bận bù đầu, đặc biệt là qua đầu đông, Khang Hy đế bị trúng phong hàn,
hiện tại chỉ có thể ở lỳ trong Sướng Xuân Viên tu dưỡng, thế là Dận Chân
lại càng tùy thị bên người, một khắc cũng không dám rời đi.

Một ngày nọ, sắc trời âm u, một trận gió tuyết mạnh mẽ quét qua.

Điềm Nhi đang ôm lấy cái bụng bầu sáu tháng, ngồi nửa tựa vào gối

mềm trên giường ấm, Hoằng Thì, Hoằng Quân, Hoằng Lịch, và cả Nhạc
Nhạc, bốn đứa nhỏ tụ tập vây quanh nàng. Cầm trên tay mấy cái Dáp Lạp
Cáp*, Điềm Nhi cao thấp ném lên một cái, bàn tay chụp lại, hỏi: “Mặt hay
lưng?” bọn nhỏ hưng phấn hí hửng bắt đầu suy đoán, đang còn chơi vui vẻ,
bên ngoài đột nhiên truyền đến từng trận tiếng bước chân dồn dập, đầu mày
Điềm Nhi còn chưa kịp nhăn lại, đã thấy một người bước nhanh vào, bất
ngờ lại là Tô Bồi Thịnh, trông mặt mày hắn ướt đẫm mồ hôi, Điềm Nhi
trong lòng trầm xuống: “Có chuyện gì vậy?”

(* Dáp Lạp Cáp: phần xương bánh chè của con dê, là món đồ chơi trước

đây của các bé gái phương Bắc)

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.