BẢN GHI CHÉP- CUỘC SỐNG HẠNH PHÚC Ở TRIỀU THANH - Trang 674

non nửa bát, rồi không ăn nữa.

“Bọn nhỏ đâu?” Điềm Nhi có chút suy yếu hỏi.

“Bẩm chủ tử, mấy tiểu chủ tử đã được bà vú dẫn đi ngủ rồi ạ.”

“Ừm... Là con gái hay trai?” lúc sinh chỉ có thể mang máng cảm giác

được mình sinh được hai đứa bé.

“Một tiểu cách cách, một tiểu a ca, là long phượng thai ạ.” Phỉ Thúy

cười híp mắt nói.

“Hoàng thượng biết không?”

“Đương nhiên là biết ạ!” Phỉ Thúy cười nói: “Lúc chủ tử bắt đầu trở dạ,

Hoàng thượng đã đứng ở ngoài chờ rồi ạ, mãi đến khi các tiểu chủ tử ra đời
mới quay lại Dưỡng Tâm điện.”

Điềm Nhi nghe xong, thật sự rất cao hứng. Dù sao sinh nở cũng là

chuyện rất tiêu hao thể lực, sau khi uống xong bát thuốc bổ thái y đã kê,
Điềm Nhi lại mê mang thiêm thiếp ngủ đi. Bình minh ngày hôm sau, sau
khi đã ngủ đủ, nàng trông có vẻ rất có tinh thần. Tính ra đây cũng là lần thứ
ba ở cữ, cho nên nàng cũng đã quen.

“Ngạch nương, đây là đệ đệ, muội muội sao?” Nhạc Nhạc nhoài người

nằm sấp trên giường ấm, đôi mắt to tròn đen bóng đảo tới đảo lui: “Mấy em
ai lớn ai nhỏ ạ?”

“Em gái ra đời trước nên lớn một chút, em trai thì muộn hơn một tí.”

Điềm Nhi dịu dàng giải thích.

Nhạc Nhạc ồ một tiếng ‘thì ra là thế’.

“Ngạch nương, đệ đệ trông thật nhỏ nga!” Hoằng Thì cúi đầu nhìn kỹ,

lập tức vẻ mặt lo lắng nói: “Quá nhỏ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.