BẢN GHI CHÉP- CUỘC SỐNG HẠNH PHÚC Ở TRIỀU THANH - Trang 805

làm tiểu cữu cữu ta bị thương thành như vậy, xem bổn tiểu thư thu thập
ngươi thế nào, bay đâu, bắt hết bọn chúng lại cho ta, ném vào trong đại
lao.”

Lúc này Điềm Nhi đã nhận ra thiếu nữ này chính là người ít ngày trước

trong đám nội quyến quan viên Tô Châu đến yết kiến, mình có hỏi qua mấy
câu. Cô bé kia dáng vẻ xinh xắn đáng yêu, không ngờ tính tình lại ngang
ngược như vậy.

“Nga?” Điềm Nhi kéo dài thanh âm, đuôi lông mày khẽ nhướn nói:

“Ngươi vậy mà uy phong cũng thật lớn a.” Một phen uy nghi không thu tự
phóng.

Thiếu nữ này tựa hồ cảm giác được cái gì, bất giác lùi lại một bước,

nhưng một giây kế tiếp lại tức giận lên, như thể cảm thấy thân phận mình bị
miệt thị, không khỏi lại lửa giận ngút trời. Mà thiếu nữ áo xanh bên cạnh
nàng sau khi nghe thấy giọng của Điềm Nhi, ánh mắt lại sáng lên, trên mặt
lộ ra vẻ không thể tin.

“Còn đứng đực ra đó làm gì, không mau đi dạy dỗ chúng cho ta!” Trần

Minh Minh tức giận liên tục dậm chân. Đám hạ nhân quả nhiên nghe lệnh,
năm sáu người trông như là gia đinh, mặt cười nham hiểm tiến lại gần.

“Đợi một chút!” thiếu nữ áo xanh kia lúc này lại vội vàng tiến lên vài

bước, giang hai cánh tay ngăn người lại, nàng dùng giọng điệu ‘nghĩa chính
ngôn từ’ nói với Trần Minh Minh: “Vị phu nhân này diện mạo đoan chính
thanh nhã, tư thái cao quý, vừa nhìn liền biết không phải là phàm nhân, nhất
định sẽ không làm ra chuyện sai nô tài hành hung người, trong chuyện này
khẳng định có hiểu lầm gì đó, Trần muội muội, muội vẫn nên bình tĩnh một
chút...”

Ở Tô Châu này, chức vị của phụ thân Kiều Tư Ngữ chỉ đứng sau phụ

thân Trần Minh Minh, hai người đều là con gái, tuổi lại không chênh lệch

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.