BẢN GHI CHÉP- CUỘC SỐNG HẠNH PHÚC Ở TRIỀU THANH - Trang 813

Điềm Nhi lập tức lộ ra biểu tình ủy khuất, ôm lấy trái tim nhỏ của mình,

liên thanh nói: “Hoàng thượng không biết đó thôi. Vậy mà hù thần thiếp sợ
chết khiếp a!”

Dận Chân oán hận lườm nàng, nam nhân này lòng tự trọng cực lớn, nội

tâm lại cực nhỏ (ý chỉ ghen tuông), nghĩ lại thê tử hôm nay bị nam nhân
khác “chọc ghẹo”, liền càng nổi trận lôi đình. Không nói đến Điềm Nhi
đáng thương bị nam nhân đè lên giường oán hận giáo huấn như thế nào, chỉ
nói đến sáng ngày hôm sau, Phỉ Thúy len lén kể với nàng kết cục của đám
người Trần thị, Điềm Nhi nghe xong, lại không hề có lòng thương hại, chỉ
bằng vào lời chửi bậy của Lâm Thịnh Khai dám đối với mình, hắn dù có
chết một nghìn lần cũng không xem là ít. Về phần kết cục của Trần Minh
Minh, thật ra cũng khiến cho Điềm Nhi thở dài vài tiếng, ai bảo nàng ta bị
cha mẹ dung túng, dưỡng thành tính nết kiêu căng thành tánh, lại cố sống
cố chết nhất định phải ra mặt vì Lâm Thịnh Khai cơ chứ!

“Đó là hắn xứng đáng!” Ngay lúc này, vài đạo thanh âm chẳng phân biệt

được trước sau vang lên, liền thấy ba thiếu niên tướng mạo cực kỳ giống
nhau, vén rèm cửa đi vào. Hoằng Thì đi đầu nhìn mẫu từ trên xuống dưới
hai vòng, rồi mới lên tiếng: “Nhi tử bất hiếu, sáng sớm hôm nay mới biết
được chuyện Hoàng ngạch nương bị mạo phạm, ngài không sao chứ?”

“Hảo hài tử, ngạch nương không sao.” Điềm Nhi ngẩng đầu ra hiệu cho

anh em chúng đến gần.

Trong ba bào thai, Hoằng Quân tính tình nóng nảy nhất, chỉ thấy hắn sắc

mặt giận dữ, căm hận nói: “Đánh chết tên họ Lâm đích thực là tiện nghi cho
hắn.”

“Họ Lâm kia bất quá là chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng mà thôi.”

Hoằng Lịch bên cạnh lạnh lùng nói: “Trần gia mới là đáng chết nhất.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.