BẢN SONATA KREUTZER - Trang 22

nữ, cô ta có lẽ đã yêu tôi và hiến thân cho tôi. Tôi chỉ bình tâm trở lại sau
khi đã gửi tiền cho cô ta, bằng việc gửi tiền đó tôi chứng minh được rằng về
lương tâm đạo đức tôi chẳng còn phải gì ràng buộc với cô ta cả. Đừng có
lắc đầu, làm như ngài cũng đồng tình với tôi vậy. - Bỗng nhiên anh ta hét
lên với tôi. - Tôi biết thừa cái trò đó rồi. Tất cả các người, kể cả ngài nữa,
nếu như ngài không phải là trường hợp đặc biệt, thì ngài cũng có những
cách nghĩ giống như tôi thôi. Mà sao cũng vậy thôi, xin ngài thứ lỗi cho tôi,
- anh ta tiếp tục, - nhưng vấn đề là điều đó thật là kinh khủng, kinh khủng,
kinh khủng!

- Cái gì kinh khủng cơ? - Tôi hỏi.
- Cái vực thẳm đầy những lầm lạc mà chúng ta đang sống trong quan

hệ với những người phụ nữ. Vâng, tôi không thể nào bình tĩnh khi nói về
điều đó được, cũng không phải vì cái thảm kịch đã xảy ra với tôi đâu, mà vì
từ ngày xảy ra thảm kịch đó, mắt tôi bỗng mở ra và tôi nhìn thấy mọi việc
dưới một ánh sáng hoàn toàn khác. Tất cả đều đảo lộn, tất cả đều đảo lộn!...

Anh ta hút một điếu thuốc. Rồi chống tay lên gối, anh ta bắt đầu kể.
Trong bóng tối, tôi không nhìn thấy rõ khuôn mặt, chỉ nghe thấy giữa

tiếng rung chuyển của toa tàu giọng nói trang nghiêm dễ chịu của anh ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.