BẢN SONATA KREUTZER - Trang 93

vẩn vô lý. Ôi, giá như thế thì hay biết bao!” - “Nhưng không, đã quá nhiều
lần rồi, còn lần này sẽ không thế nữa”, - một giọng nói khác cất lên, và cơn
điên giận lại dâng trào. Vâng, đó quả là một sự trừng phạt. Thật kinh khủng,
rằng tôi đã cho mình cái quyền sở hữu tuyệt đối thân thể nàng, làm như đó
là thân thể của chính mình, nhưng đồng thời lại cảm thấy rằng tôi không thể
nào quản lý được tấm thân đó, rằng nó không phải của tôi và nàng có thể
toàn quyền sử dụng nó theo ý nàng, và muốn sử dụng nó không theo ý thích
của tôi. Tôi không thể làm gì được với cả hắn lẫn nàng, nhất là với nàng.
Nếu như nàng không phản bội tôi trên thực tế, nhưng muốn phản bội tôi
trong ý nghĩ, và tôi biết nàng muốn phản bội tôi, thì điều đó còn tồi tệ hơn;
thà cứ để nàng phản bội, để cho tôi biết chắc, để cho không còn sự do dự
mù mờ nữa còn tốt hơn. Tôi không còn biết mình muốn gì nữa. Tôi muốn
nàng đừng ao ước điều phải ước ao. Ôi thật đến phát điên cả lên!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.