BÃO THÉP - Trang 163

- Dạ! Con được nghỉ mười ngày, trừ ngày đi còn chín thôi ạ.

Bố Hiền lẩm nhẩm tính toán một lúc rồi mới hỏi:

- Thế ý anh định thế nào?

Bây giờ Nhã đã bình tĩnh hơn:

- Vì thời gian nghỉ phép có hạn nên con định trong đợt này nếu thày mẹ cho
phép thì chúng con sẽ xây dựng gia đình với nhau. Vừa rồi bên nhà con
cũng đã hội ý, nếu thày mẹ đồng ý thì ngày mai nhà con sẽ sang ăn hỏi em
Hiền, sau đó hai ba ngày thì sẽ tiến hành lễ cưới.

Vẻ trầm ngâm ông đồ lại trở lại trên khuôn mặt bố Hiền, ông từ tốn:

- Mặc dù rất thông cảm với điều kiện thời chiến của các anh nhưng “đất có
lề, quê có thói” có nhiều cái ta không thể bỏ được. Họ nhà tôi lại to, bên
ngoại thì ở xa, Hiền lại là con gái lớn nên đám cưới cũng phải đàng hoàng
không thể úi xùi được. Còn về phía anh nữa, là cán bộ đảng viên mà một
thân, một mình về cưới vợ thế thôi ư? Lại còn địa phương nữa, liệu người
ta có đồng ý cho không?.

Càng nghe ông nói mặt Nhã càng tái đi, anh lúng túng như gà mắc tóc chưa
biết làm sao thì thật may Thắng lại gỡ bí:

- Bố ạ! Đơn vị con biết anh Nhã về cưới vợ trong đợt này đã có giấy giới
thiệu về ủy ban xã đề nghị họ giúp đỡ tạo điều kiện cho anh ấy và chị Hiền
đăng ký kết hôn, lại còn có cả giấy chứng nhận anh Nhã chưa xây dựng gia
đình lần nào. Các thủ trưởng đơn vị còn hứa sẽ về dự đám cưới và còn cử
con về trước để giúp anh Nhã đấy chứ ạ.

Bố Hiền bật cười:

- Thế anh giúp được gì nào?

Thắng vẫn bô bô:

- Cái gì con cũng làm được, cứ cái gì anh Nhã bảo con làm là con làm thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.