BÃO THÉP - Trang 164

Được đà Nhã lúng búng:

- Thôi thì thày thương chúng con. Chúng con yêu nhau đã lâu mà đợt này
con đi chắc cũng lâu mới ra nên thày mẹ thông cảm.

Bố Hiền lại lẩm nhẩm bấm đốt ngón tay tính toán rồi tuyên bố một cách dứt
khoát:

- Thôi được rồi! Thông cảm cho hoàn cảnh bộ đội thời chiến nên tôi đồng ý.
Anh về thông báo với bên ấy thế này: đúng 12 giờ trưa ngày mai mang lễ
hỏi sang đây. Lễ lạt thế nào tùy tâm nhưng cũng phải để cho tôi có cái gì đó
báo cáo với họ hàng. Còn ngày cưới cả tuần này chỉ mỗi ngày 23 là tạm
được- ông rướn người lật mấy tờ lịch lên xem rồi tiếp- Ngày 23 tức là thứ
ba 26 tháng 9 dương ấy. Mà tôi cũng phải có thời gian đi mời mọc bà con,
họ hàng chứ.

Như người sắp chết đuối vớ được cọc Nhã mừng rỡ:

- Con xin cảm ơn thày mẹ ạ!

Thắng vô tư góp chuyện:

- Bố ạ! Con thấy thế này: anh Nhã chỉ được nghỉ đến 29 mà bố bắt phải đợi
đến tận 26 mới được cưới thì gay quá. Bố xem thế nào chứ con thấy cưới
vào chủ nhật này là hay nhất đấy ạ! Họ hàng hai bên, bạn bè anh Nhã, chị
Hiền chắc sẽ đông đủ hơn.

Bố Hiền hơi gay gắt:

- Anh thì biết cái gì mà tham gia. Ngày chủ nhật là 21 tháng Tám, đó là
ngày Minh Đường hoàng đạo, chỉ tốt cho cầu tài, cầu lộc thôi chứ hôn nhân
thì rất xấu.

Thắng vẫn bô bô:

- Ôi! Thế thì tuyệt vời! Anh Nhã, chị Hiền mà cưới nhau vào ngày ấy thì cứ
gọi là giàu nứt đố đổ vách, sang năm nhất định có cháu cho ông bà bế rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.