BẤT CỨ ĐIỀU GÌ EM MUỐN - Trang 117

"Sao anh ấy lại bảo Armand bị giết nhỉ?" Stormy hỏi và Mae nhảy dựng

lên khi những suy nghĩ của cô bất ngờ được lặp lại.

"Gì cơ?"
"Sao Mitch lại nói Armand bị giết? Điều đó không đúng. Tôi đã ở đó."

Miệng Stormy mím lại thành một đường bướng bỉnh. "Anh ấy không phải
bị giết."

Một người phụ nữ tinh tế hẳn sẽ nói "dĩ nhiên là không rồi," nhưng Mae

không phải là người như thế. "Nhật ký của ông ấy biến mất. Nó rất quan
trọng, và nó đã mất tăm mất tích, và chúng tôi đoán rằng ai đó giữ cuốn
nhật ký đã giết ông ấy để lấy nó. Dĩ nhiên, nếu cuốn nhật ký xuất hiện thì
giả thiết này sẽ bị thổi bay, nhưng mà chẳng thấy tăm hơi gì cả. Vì thế
chúng tôi đang tìm kiếm." Mae quan sát Stormy xem có chút dấu hiệu nhận
biết hay tội lỗi nào trong mắt cô ta hay không, nhưng không có gì khác lạ
trong đôi mắt của Stormy ngoại trừ màu xanh thăm thẳm.

"Chuyện đó thật ngớ ngẩn," Stormy nói, và bởi vì về cơ bản cô ta nói

đúng nên Mae quay trở lại với món salad của mình.

"Có lẽ hôm nay Dalton sẽ đưa tôi đến đây ăn tối," Stormy tiếp tục. "Tôi

thích thế lắm."

"Thì cứ gợi ý đi." Mae nói với vẻ cáu kỉnh.
Stormy chớp mắt nhìn cô, tỏ vẻ khó hiểu.
"Không có gì đâu." Mae ủ rũ nghĩ đến Mitch. Tốt hơn hết anh nên

nhanh chóng phát triển ESP

[1]

nếu như anh có ý định dây dưa với Stormy.

Cô đặt nĩa xuống và khổ sở nhìn chằm chằm vào đĩa salad.

"Cô không ăn gì cả," Stormy nói.
"Tôi không đói lắm," Mae trả lời.
Vào lúc bốn rưỡi chiều hôm đó, Mitch chạy xuống cầu thang bộ của toà

nhà nơi anh sống, quyết tâm sẽ tỏ ra lạc quan vui vẻ trong buổi tối này vì
Mae, mặc dù anh đã mất cả ngày nói chuyện với tất cả những ai đã từng
biết đến Armand Lewis để tìm hiểu xem liệu gần đây họ có phát hiện ra
điều gì bất thường về ông ta không.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.