BẤT CỨ ĐIỀU GÌ EM MUỐN - Trang 57

không ngu ngốc. Và cô ta đang nhằm vào thứ gì đó." Mitch nhìn vào mắt
Newton. "Cô ta đang nói dối tớ, Newton à. Cậu có thể tin điều đó không?"

"Giống như Brigid," Newton nói.
"Đó là điều mà tớ lo sợ," Mitch trả lời.
Khi Mitch xuống phố để lấy xe vào sáng hôm sau, cả bốn bánh xe của

anh đều bẹp dí, bánh nào cũng bị rạch nát bét. Anh gọi điện cho dịch vụ sửa
xe, đại lý bảo hiểm và cảnh sát, và rồi gọi Mae. Ngay cả qua điện thoại,
giọng của cô cũng dội thẳng vào sống lưng anh. Quên nó đi, anh bảo với
sống lưng của mình. Khi cô nói, "Alô?" một lần nữa, anh trả lời, "Ai đó đã
tình cờ đâm thủng lốp xe của tôi."

"Anh Peatwick à?"
"Gọi tôi là Mitch đi, Mabel. Thế thân thiện hơn. Cô sẽ phải đến đón tôi

thôi."

"Cả bốn bánh à?"
"Ừ. Tôi có giác quan thứ sáu về mấy chuyện thế này, và tôi sẵn sàng

cược với cô bao nhiêu cũng được rằng chính ông anh họ tâm thần Carlo của
cô đã xử mấy cái lốp xe của tôi. Tôi không nghĩ là anh ta chịu nghe lời cô
khi cô bảo anh ta để yên cho tôi."

Anh nghe một tiếng thở dài ở đầu dây bên kia và bảo sống lưng của

mình phớt lờ cả điều đó nữa. "Tôi sẽ trả tiền cho mấy cái lốp xe," cô nói.

"Cám ơn, không cần thiết đâu. Bảo hiểm sẽ giải quyết mấy vụ phá hoại.

Giờ đến đón tôi đi." Anh chỉ đường cho cô rồi chờ trong lúc cô viết lại.

"Ừ, anh Peatwick này?"
"Mitch."
"Anh ở khu Overlook."
"Ừ, tôi biết."
"Ồ. Khu vực nguy hiểm."
"Thực ra thì đây là một khu dân cư nho nhỏ thân thiện cho đến khi ông

anh họ cô ghé qua. Anh ta đã hạ thấp hình ảnh nơi đây đi đáng kể."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.