BẤT CỨ ĐIỀU GÌ EM MUỐN - Trang 59

"Vì sao? Cô đã có radio rồi còn gì."
Mae cố gắng kiềm chế cơn tức giận. "Tôi tưởng là anh thích chuyện bắt

bớ."

Mitch khịt mũi.
"Này, anh là một thám tử tư. Tôi cho rằng…"
"Đừng." Mitch khuyên cô. "Chuyện cho rằng luôn luôn tồi tệ. Ví dụ

nhé, tôi cho rằng cô thích chiếc xe đắt tiền này vì cô đang lái nó. Tại sao cô
lại không thích chứ?" Anh chớp mắt nhìn cô, trông giống một kẻ ngố hơn
bao giờ hết, nhưng Mae không bị lừa.

Không bao giờ nữa.
"Sao cô không thích chiếc xe này?" Anh thật cố chấp, và Mae đành thở

dài.

Anh sẽ không ngừng hỏi. Vấn đề với Mitch không phải là anh hỏi

những câu hỏi thông minh. Vấn đề là anh hay đưa ra những câu hỏi ngớ
ngẩn và cứ hỏi, hỏi, hỏi mãi, và rồi dần dần người ta sẽ nói cho anh nghe
hết tất cả những gì người ta biết chỉ để làm anh câm miệng lại và biến đi
chỗ khác. Chà, có thể không phải là biến đi chỗ khác…

"Nếu cô không thích chiếc xe này, thì sao cô lại mua nó?"
Mae đầu hàng. "Tôi có mua đâu. Tôi đã mua một chiếc Miata nhỏ xinh

màu xanh với giá tiền cao hơn khả năng chi trả của tôi, nhưng tôi rất thích
nó, nó đáng với sự hy sinh đó."

"Cao hơn khả năng chi trả của cô?"
"Tôi đã nói với anh rồi, tôi không giàu. Các bác tôi mới giàu. Tôi kiếm

được mười lăm nghìn một năm với vị trí cộng tác viên tình nguyện tại Viện
Nghệ Thuật Riverbend."

"Cô làm việc á?" Giọng Mitch có vẻ ngờ vực. "Thế sao lúc này cô lại

không đi làm?"

"Bởi vì bác tôi vừa mới qua đời, và lễ tang sẽ diễn ra vào ngày mai."

Mae rẽ ra khỏi khu Overlook và hoà vào đại lộ lớn bên cạnh trường đại học.
"Tôi sẽ phải quay lại làm việc vào thứ Hai tới."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.