BẤT CỨ ĐIỀU GÌ EM MUỐN - Trang 76

"Cái gì?" Mae há hốc miệng. "Góa phụ? Cô chắc chứ?"
" Trăm phần trăm đấy." Người hầu gái quay từ Mae sang Mitch. "Giờ

nếu hai vị không phiền, tôi có việc phải làm."

Mitch rút chân lại, và cô ta sập cửa trước mặt anh.
"Bà ta là góa phụ ư? Họ đã kết hôn rồi sao?" Mae ngã vào tường. "Ông

ấy đã cưới bà ta rồi sao?"

Mitch đút tay vào túi quần và nhìn cô choáng váng với cái tin động trời

đó. "Ông ta có thời gian kết hôn với bà ta vào lúc nào?"

"Tuần trước, tôi đoán thế. Ông ấy ra khỏi thành phố cả tuần liền, nhưng

sau đó ông ấy về lại vào thứ Sáu để đến chỗ Stormy, rồi cả ngày thứ Bảy và
Chủ nhật ông ấy ở nhà với chúng tôi. Hầu hết thời gian ông ấy nói chuyện
điện thoại, nhưng ông ấy đã ở nhà với chúng tôi. Và tối thứ Hai ông ấy đi từ
nhà đến chỗ Stormy, và rồi ông ấy qua đời."

"Và ông ta không hề nhắc đến chuyện kết hôn. Đó là chuyện mà lẽ ra

ông ấy phải đề cập đến, đúng không?"

"Ừ, hẳn anh sẽ nghĩ thế." Mae nuốt xuống. "Ắt là vào cái tuần mà ông

ấy đi xa." Cô ngước lên nhìn Mitch. "Nếu đúng là ông ấy đã kết hôn,
chuyện đó sẽ ảnh hưởng gì đến bản di chúc?"

"Tôi không biết." Mitch cau mày. "Điều đó có thể làm cho bản di chúc

mất hiệu lực. Bà ta sẽ có thứ gì đó theo luật của Ohio."

Mae rời khỏi bức tường và quay về phía thang máy. "Đi thôi."
Mitch bám theo cô. "Chúng ta đi đâu bây giờ?"
"Bác Claud," Mae nói với lại. "Nếu chuyện liên quan đến tiền bạc, bác

Claud sẽ có câu trả lời."

Căn hộ có viền trắng tuyệt đẹp của Claud Lewis nằm trên đường River

chả có vẻ gì là phô trương. Nó không cần phải thế. Ngôi nhà nằm trên khu
đất đắt đỏ nhất của thành phố Riverbend.

"Chào Prescott." Mae nói với người đàn ông tí hon tóc hoa râm có dáng

dấp quý tộc ra mở cửa cho họ. "Tôi đến gặp bác tôi. Tôi biết là tôi chưa gọi
trước, nhưng việc này gấp lắm."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.