BẦY ONG BIẾN MẤT - Trang 105

Đột nhiên Thomas không thể nhớ ra họ đang làm gì ở đây, đồ của

mình là những gì hay tại sao ký túc lại im ắng như thế này. Nó nhìn
vào Goering chờ đợi.

“Lấy đồ lót của em ra khỏi ngăn kéo đi.”

Thomas làm theo lời Goering và ông ta chỉ vào cái túi. Nó đặt vào

một chồng quần dài và áo com lê, vẫn còn thẳng đơ sau khi được
giặt là và còn nhiều vết là ẩu ở phía trước.

“Giờ đến đồ vệ sinh.”

Phòng tắm ở phía cuối cái giường hộp ngắn. Thomas mở cửa,

sờ tay vào công tắc đèn và giật mình vì ánh sáng trắng đột ngột tỏa
ra từ ngọn đèn không có đui trên trần, cứ như nó đã tỉnh dậy trong
bóng tối, vào đây để đi tiểu và đã tự làm mình bị lóa vậy. Nó nhắm
rồi lại mở mắt để soi gương. Trong gương là một đứa trẻ giận dữ với
đôi mắt mở lớn, mặt đỏ bừng. Yếu đuối, Stander. Sáng nay nó đã
không thể nhìn vào mình. Đó không phải là vấn đề tâm lý, mà là cơ
thể nó không có khả năng nhấc đầu lên và ngó lại bản thân. Nhưng
giờ Lars đã chết và nó đang nhìn lại mình. Nó chớp mắt, nhìn lại và
thấy tư thế của mình đã tiến bộ: Cứng rắn hơn, lạnh lùng hơn,
miệng mím chặt, ổn hơn rồi.

“Đồ vệ sinh”, giọng Goering đã gay gắt trở lại.

Thomas vươn tay và tóm lấy bàn chải, xà phòng, kem bôi mặt,

ống hít mà nó không bao giờ dùng đến. Nó bước ra khỏi buồng
tắm và thả chúng vào trong túi.

“Sách vở?”

“Không”, Thomas quả quyết nói.

Goering ngạc nhiên trước sự thay đổi của nó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.