BẦY ONG BIẾN MẤT - Trang 134

Lúc đó ông ta chạm vào cô, vỗ vào bả vai cô trong lúc đi lên - một

việc trước đây ông ta không bao giờ dám làm.

Cô đã thay đổi, cô biết thế, nhưng việc đó chẳng liên quan gì

đến hóa học. Bản thân việc mang song thai cũng đã là một sự đổi
thay trong đời rồi, và ông ta biết rằng Gerald đã chết. Có vẻ như
ông ta nghĩ bây giờ cô muốn nói về cảm xúc của mình, muốn được
đụng chạm và được ưu ái. Để tránh không nói ra điều gì ngu ngốc,
cô quay mặt về phía cửa ra vào.

“Mấy cậu ấy chẳng quan tâm gì đến vụ này cả”, cô khẽ nói.

“Sao lại thế?”

Cô thở dài với ngôi nhà:

“Ngôi nhà lớn, không có họ hàng thân thuộc khóc lóc bên cô ấy,

hàng đống tiền rõ ràng là khuất tất ở trong bếp. Mặt cô ấy thì
bị phá hủy”.

“Họ sẽ hồi tâm thôi, chúng ta sẽ tìm vài bức ảnh của cô ta hồi

bé.”

“Sếp à, bọn họ đã bắt đầu nói đùa về cô ấy rồi.”

“Tôi có nghe.” Ông ta khẽ nhếch mép. “Cặp chân...”

Morow không biết phải nói sao với ông ta nhưng đám cảnh sát

thấy bị xúc phạm vì bộ phận sinh dục của cô gái cứ bày ra trơ trơ. Họ
là những người cổ hủ, biết cảm thông cho phụ nữ khi cô ta biết khép
đầu gối lại với nhau và mặc quần lót tử tế. Chỉ một chút dấu
hiệu nhỏ cho thấy người phụ nữ này bừa bãi là đã vô hiệu hóa lòng
cảm thông của họ. Morrow cố không nghĩ về điều đó quá nhiều
nhưng luôn cài khuy áo lên đến tận cổ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.