BẦY ONG BIẾN MẤT - Trang 17

Thằng bé đang ngồi xổm chuyển ánh nhìn sang chỗ khác, bỏ tay

ra khỏi chiếc túi. Cậu ta đang cầm một chiếc điện thoại. Nó là loại
cục gạch mà mấy ông bà về hưu vẫn hay dùng. Làm bằng nhựa
màu đỏ với các nút bấm to, hình ảnh cây cọ hiện trên cái màn hình
bé tí. Trông cây cọ không nổi lên vì màn hình không sáng. Đó chỉ là
một chiếc điện thoại giả. Sarah chán nản nhận ra mình đã quên béng
mất chiếc điện thoại. Cô luôn không để ý tới nó trong những trường
hợp lẽ ra cần phải dùng đến.

Thằng bé giơ chiếc điện thoại qua đầu để cho người bạn đang

đứng ở cửa chú ý. Khuôn mặt tên kia méo mó vì giận dữ:

“Trong đấy còn gì không?”.

Thằng bé đang ngồi xổm nhét chiếc điện thoại vào túi nó rồi

lại thò tay lục lọi chiếc túi của cô. Có vẻ hài lòng khi tìm thấy ví của
cô, cậu ta đứng dậy, giơ chiếc ví lên một cách đắc thắng.

Sarah gần như cười lớn vì vui mừng:

“Các cậu muốn lấy tiền à?”.

Nhưng cả hai đều tập trung vào chiếc ví, tên trinh sát cao ráo trở

lại với bạn mình, tay vẫn giơ cao chiếc ví. Chúng cũng chỉ hơn bọn
trấn lột một tí, hai đứa trẻ ngu ngốc mặc những bộ quần áo lộn
trái và giờ cô đã nhận ra là để giấu đi logo của trường.

Cô nhìn thằng bé hung dữ kéo khóa chiếc ví của mình. Cô biết

cái mũi kia, chóp mũi ngắn, cánh mũi rộng và tròn. Cô biết rõ
chúng. Cô phỏng đoán:

“Tôi biết bố cậu...”.

Cô đã đúng. Cậu ta có vẻ ngập ngừng trong lúc kéo khóa cái ví nên

cô nói to hơn:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.