BẦY ONG BIẾN MẤT - Trang 173

Morrow mỉm cười nhưng Scott có vẻ bối rối, cứ như anh ta

không hiểu nổi giảm giá trong cửa hàng điện tử là như thế nào.

Cô thúc ép:

“Anh không mua hàng ở Comet bao giờ à?”.

Anh ta ra vẻ nghĩ ngợi:

“Tôi thực sự không nghĩ là có...”.

Cô nhìn kỹ hơn:

“Anh chưa bao giờ lái xe qua một cửa hàng nào có biển màu đen và

chữ vàng ghi ‘Comet’ à? Chúng ở khắp mọi nơi mà”.

“Có một bức ảnh sao chổi ở phía trên chữ viết ấy”, Harris nói

thêm.

“À, chúng tôi thường đến John Lewis hơn.”

Scott cố ý nói với cô điều gì đó về mình, một điều quan trọng

đối với anh ta và đó không phải là chuyện anh ta không đọc các biển
hiệu trong lúc lái xe.

Cô lờ đi:

“Cô ấy đang định bán nhà?”.

“Vâng.”

“Gia đình cô ấy đã sống ở đó một trăm, một trăm năm mươi

năm. Đó hẳn là một cuộc chia ly đau đớn.”

“Tôi cho là vậy.”

“Có phải cô ấy bán nhà để trả tiền cho anh không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.