BẦY ONG BIẾN MẤT - Trang 215

“Ồ.” Joe không nghĩ ra được chuyện gì vui để nói tiếp. “Kinh

khủng thật.” Nó lùi về cánh cửa của cô em gái, gõ cửa và đi vào mà
không chờ được mời. Họ có thể nghe tiếng nói chuyện và giọng trả
lời lí nhí của cô em.

Kay với lên chạn bát. Morrow thấy cô ấy lấy ra một cái cốc,

nhìn vào đó, nhăn mặt rồi xếp nó lại. Cô chọn hai cái khác ở bên
trong. Kệ bếp chất đầy vỏ gói bánh quy và bánh ngọt, bồn rửa thì
bị tắc vì những túi trà uống rồi và mọi thứ đều ám mùi khói
thuốc lá.

Morrow ghé vai vào khung cửa bếp.

“Tớ hy vọng mọi chuyện đều ổn, tớ đến thăm không sao chứ?”

“Ừ”, Kay nói, “không sao”. Nhưng cô xấu hổ chỉ vào đống lộn

xộn. “Tớ không sửa soạn đón khách tí nào.”

Câu trả lời không thành thật về đống luộm thuộm ở nhà cô ấy

bị lạc mất trong tiếng ấm nước réo.

Morrow biết mình không nên thấy buồn cho Kay. Ngôi nhà

này rất tốt. Bọn trẻ nói chuyện với nhau và nói chuyện với Kay,
nhưng cô cảm thấy cả hai đều coi đây là một sự lặp lại nhàm chán
những nơi mà từ đó họ đã cùng nhau lớn lên. Những ngôi nhà ngập
ngụa khói thuốc và những chiếc bánh quy vỡ vụn, nỗi tức giận
không nói ra, tình yêu thương miễn cưỡng và những tham vọng ngớ
ngẩn.

Kay lấy hai gói trà túi lọc ra khỏi cái gói Tetley lớn, thả nó vào hai

chiếc cốc và rót nước vào. Morrow cảm thấy mình phải nói gì đó
lạc quan lên.

“Thằng bé Joe của cậu dễ thương nhỉ. Đẹp trai nữa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.