BẦY ONG BIẾN MẤT - Trang 240

Rồi cô dựng tình tiết vụ án một cách bình thản: Hai thanh niên

trèo qua cửa sổ nhà bếp, lên cầu thang, kiểm tra túi xách của cô ta,
tìm thấy chiếc điện thoại bắn điện. Cô chiếu qua hình ảnh chiếc
điện thoại nằm trên sảnh, rồi trở lại với Sarah trong lúc kể cho họ
rằng cả ba đã xuống nhà và hai thanh niên đánh Sarah đến chết

chân cầu thang. Không có vũ khí gì, chỉ bằng chân không. Cô

chiếu cho họ xem một slide dấu chân, những sợi da lộn màu đen
chụp cẩn cảnh trong phòng thí nghiệm. Cô cho họ xem những dấu
lốp xe đầy bùn ở bên ngoài.

Harris được phân nhiệm vụ xác định nhãn hiệu giày cô nhắc đích

danh hãng Fila, còn Wilder có việc kiểm tra tên tuổi và địa chỉ của
tất cả hộ lý. Cô phân công phần việc còn lại của buổi sáng cho
những cảnh sát khác trong ca trực ban ngày.

Cảnh sát Leonard giơ tay lên để hỏi một câu và những người đàn

ông cười khẩy vì cô ta đã vi phạm nghi thức. Thường phần hỏi đáp để

cuối buổi, khi các thanh tra đã nói xong bài phát biểu chuẩn bị

trước của mình, nhưng Morrow ngạc nhiên vì có người thực sự lắng
nghe và mừng vì được ngắt lời. Cô gật đầu mời cô ta nói tiếp, hy
vọng không phải là câu hỏi về bảng phân công ca trực.

“Làm sao cô biết đó là hai thanh niên?”

Cô gật đầu đồng ý cho Gobby đưa ra những bản photocopy. Anh

ta đưa một bản cho Bannerman, ông này chỉ liếc một cái là nhìn lên,
giận dữ vì mình đã không được hỏi đến. Morrow đang mạo hiểm. Ai
đó trong phòng này có thể về nhà và kể với vợ. Ai đó có thể quen
biết phóng viên và để lọt ra ngoài những chi tiết quan trọng.

Khi đã chắc chắn ai cũng có một bản, Morrow kêu gọi:

“Được rồi”, cô nói to, “nghe này. Việc cuối cùng Sarah Erroll

làm là gọi 999”. Cô chỉ vào tấm bảng trắng và khiến họ phải nhìn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.