BẦY ONG BIẾN MẤT - Trang 26

“Chưa ạ. Con tìm ở đấy nhé?”

Cô không trả lời.

Thằng bé quay lại và nhìn xuống cái sọt đựng quần áo bẩn

nằm ngay cạnh cửa ra vào. Kay đã để nó ở đó để nhét vào tất tật
những thứ bọn trẻ thả xuống sàn. Cái sọt làm bằng nhựa trong và
cô có thể thấy đôi giày đang chạm vào cạnh sọt.

Joe cũng nhìn thấy chúng, gầm gừ và chạy ào tới chỗ cái sọt.

Giờ thì thằng bé sẽ đi ra ngoài hàng tiếng đồng hồ. Nó đã ở

cái độ tuổi mà việc đứng ở góc phố trở nên thú vị không cưỡng lại
được, đồng hành với đám bạn cũng mê muội như nó. Kay nhớ về
chính mình ở tuổi này. Thực ra thì những ngày ấy cũng đâu có xa xôi
lắm, ngay trước khi cô có bốn đứa con, và cô vẫn còn nhớ cái cảm
giác phấn chấn đầy cuốn hút ấy. Giai đoạn thay đổi hoóc môn.
Giờ cô đã có bốn đứa trẻ, liền kề kiểu bậc thang, cả bốn đều
đang ở tuổi vị thành niên. Chúng cứ nảy tưng tưng như bóng bật vào
tường.

“Mẹ này”, Joe gọi cô từ ngoài hành lang. Cô nhìn thấy thằng bé

đang ngồi choãi chân xỏ giày trên sàn nhà.

“Gì thế con?”

“Mẹ ngồi trong bóng tối thế có vẻ chán đời quá.”

Một lần nữa bị mờ mắt trước vẻ quyến rũ của thằng con, Kay

thấy lòng vui lên.

“Mẹ không sao đâu con trai ạ. Chỉ hơi lạnh thôi.”

“Chắc không mẹ? Con sẽ mang cho mẹ một túi khoai tây chiên

nếu mẹ muốn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.