BẦY ONG BIẾN MẤT - Trang 266

“Không.”

“Sao chị lại nghĩ cô ta đần?”

“À, khi bị sa thải, tôi đã đến gặp cô ta và nói: ‘Này, thật bất công,

tôi bỏ việc để đến đây làm và giờ cô ta đang bảo tôi bị đuổi...’”.

“Chờ đã, cô ta là ai? Ai đuổi chị?”

“Cô ta. Cái người còn lại ấy. Bảo tôi lười và tôi cứ ngồi trên

giường mỗi khi cô ta vào và bảo bà Erroll cần thay đồ, nhưng tôi
chỉ...”

“Ai là người còn lại?”

“Kay Murray ấy.” Chị ta trề môi ra.” Cô ta đấy.”

“Kay Murra sa thải chị à?”

“À, thực ra cô ta không bao giờ sa thải tôi. Cô ta chỉ bẫy tôi thôi.”

Cô ta pha một cốc trà và nói: “Ôi tôi có thể thấy chị không hạnh
phúc khi ở đây”. Anne Marie đang vung vẩy tay và phồng mang trợn
má, cứ như là Kay đã cư xử rất vô lý trong khi lời lẽ của cô ấy có vẻ
tính toán kỹ càng. “Sau đó, tôi nói đại loại ‘tôi không sao cả’, cô ta nói
‘à, có lẽ một vị trí mới sẽ phù hợp với chị hơn và chị từng nói về
chuyện thích đi đây đi đó này kia’, rồi tôi nói ‘ồ, nếu cô trả tiền
cho tôi đi du lịch...”.

“Vâng”, Morrow cắt lời chị ta. “Vậy là chị đã đến gặp Sarah vì

việc đó, thế cô ta nói gì?”

“Kay là người quyết định.”

Morrow ngạc nhiên vì quyền lực mà Kay đã nắm được. Theo chỗ

cô được biết thì cô ấy không được học hành tử tế cho lắm và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.