BẦY ONG BIẾN MẤT - Trang 370

Cô thả điếu thuốc, hơi kinh ngạc vì chỉ cần bốn hơi đã hút

hết cả điếu. Cô vẫn đứng ở đó, lấy lại bình tĩnh, vuốt tóc và đi
vòng theo con đường đến nhà Campbell, băng qua vườn trong lúc
tránh khỏi bãi cỏ cho đến khi tới cửa bếp.

Molly Campbell đang ở trong bếp. Cô biết chị ta đang chờ đợi,

theo dõi Kay. Margery đã sang đây kể lể về cô và chuyện Molly sẽ sa
thải cô, rồi đòi lại chìa khóa.

Molly cười khổ sở và mở cửa.

“Chào Kay.” Chị ta nghiêng đầu sang một bên thở dài, bước lùi lại

để Kay vào trong bếp, chỉ vào một cái ghế mà chị đã kéo sẵn ra. Kay
ngồi xuống và cố gắng lắng nghe trong lúc Molly Campbell đuổi
cô, dông dài về chuyện thuế má của cô, giải thích tại sao Kay không
bao giờ trở lại là việc tốt nhất cho tất cả mọi người. Là vì thuế:
Margery đã giải thích chuyện Kay “nghỉ” việc chỗ bà và không có việc
đó thì việc này chẳng đáng công làm. Tốt cho tất cả mọi người. Chị
ta bày ra một đĩa bánh quy.

Kay cố nghe nhưng lại cảm thấy nỗi đau mất Joy Erroll dâng

lên đến ngực như một con sóng ấm áp và buồn khổ. Cô cảm thấy
một bàn tay xương xẩu nhỏ bé đặt trong tay mình và nhìn thấy hàm
răng ố vàng vì trà của bà cười vui vẻ với cô. Đến lúc chết thì bà chỉ
còn lại có năm cái răng. Lợi của bà đã sa xuống đến mức không đeo
răng giả được nữa. Kay cảm nhận được trọng lượng của Joy khi nhấc
bà ra khỏi bồn cầu, cả hai tay cô vòng quanh thân thể trơ xương của
Joy, hai cánh tay nhỏ của bà bám vào cổ cô. Hợp lý một cách không
ngờ vào lúc ấy, Joy hát lên một bài hát cũ đình đám và giả vờ như họ
đang nhảy với nhau.

Kay bật khóc nức nở. Cô gom đồ của mình lại và đứng lên, mở

cánh cửa bước ra vườn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.