BẦY ONG BIẾN MẤT - Trang 385

nh và có vẻ như có một vết xước ở một trong hai đế giày. Cô ta

nghĩ cô ta có thể phân tách các chuyển động của chúng. Tìm xem ai
đóng vai trò gì.”

“Tốt. Chúng ta có thể buộc tội cả hai đồng lõa nếu ông nghĩ cô

ta chịu được bục nhân chứng.”

“Cô ta rất hay cười khúc khích.”

“À. Thế thì tệ quá.”

“Nghe giọng cô ta cứ như mới mười lăm.”

“Tuổi thật là bao nhiêu?”

“Hai mươi ba. Tôi đã xem ảnh cô ta trên mạng.”

“Trông cô ta có trẻ lắm không?”

“Ảnh facebook của cô ta chụp nửa thân trên không mặc áo ở một

bãi biển. Nhưng đúng là cô ta trẻ.”

Họ không thể dùng cô ta làm một nhân chứng chuyên môn nếu

cô ta có vẻ ít tuổi hay ngốc nghếch. Bồi thẩm đoàn sẽ không thích
cô ta, luật sư sẽ thấy cáo trạng của viện kiểm soát ngu ngốc, và báo
chí thì thích mê một cái cớ để in ảnh cô nàng không áo sống lên
trang báo. Họ sẽ dùng nó nếu bằng chứng của cô ta tỏ ra có giá trị.

“Không còn ai trong phòng thí nghiệm đủ chỉnh tề để ta dùng

được à?”

“Không, cô ta tự mình phát triển công nghệ này, mặc dù nghe có

vẻ rất thú vị.”

Morrow suy nghĩ thành tiếng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.