BẦY ONG BIẾN MẤT - Trang 399

“Có”, Alex tử tế nói, “cô đang nghĩ về buổi phỏng vấn xin việc:

Chính họ mới không được hỏi cô về tôn giáo”.

Bannerman hỏi Frankie đã bao giờ đến Glernavon chưa? Chỉ một

lần thôi, thằng bé nói. Khi nào? À, đó là hồi giữa kỳ khi bà Erroll
đã chết và nó được nghỉ học. Nó đến đám tang và họ xuất phát từ
nhà đó vì trên ô tô vẫn còn chỗ. Bà ấy không có nhiều họ hàng mà
mẹ nó lại quá buồn nên nó muốn đi cùng mẹ.

Bannerman làm như đây là việc gì ghê gớm lắm:

“Cậu đi đến chỗ nào trong nhà?”.

Frankie không nhớ. Hầu hết thời gian họ chỉ ở phòng khách...

“Cậu có lên gác không?”

Nó gật đầu.

“Cái gì?”, Kay hỏi, “con lên gác khi nào?”.

“Con đi vệ sinh.”

“Sao?”

“Con không tìm được nhà vệ sinh khác.”

Bannerman hỏi những câu rất riêng tư: Nó sử dụng bồn cầu

như thế nào, ngồi hay là đứng? Frankie xấu hổ vì có mặt mẹ ở đó
nhưng nó vẫn trả lời: Đứng. Nắp bồn cầu có đóng khi cậu đi vào
không? Nó không thể nhớ được. Cậu có thường nhấc nắp lên mỗi
lần đi tiểu không? Nó cho là có. Kay thấy bàn tay phải của thằng
bé đẩy dưới gầm bàn khi nghĩ về việc đó.

Đột nhiên, họ dừng lại và mang Frankie ra ngoài, Joe được đưa

vào và ngồi xuống cạnh Kay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.