BẦY ONG BIẾN MẤT - Trang 478

“Tôi không thể lái xe, tôi mất bằng rồi...”

“Bọn chúng vừa mới giết hại một cô gái vô tội một cách dã man.

Tôi không nghĩ chúng sẽ dừng lại để kiểm tra bằng lái của ông đâu.”
Morrow cầm một chiếc bánh nhân kem trứng rồi cắn một
miếng. Trong lúc nhai cô vẫn hướng mặt về phía ông ta, vẻ vô tội.
“Ông có lái xe chở chúng...”

“Không. Tôi không chở chúng đi. Tôi không... khi mọi chuyện xảy

ra tôi đang ở trong bệnh viện. Đi nhổ răng.”

“Ông có rời bệnh viện một lần nào trong cái ngày...”

“Không, tôi nhổ đến tám cái răng. Họ đã gây tê toàn thân cho tôi.

Hôm đó là ngày làm thủ thuật và tôi ra viện lúc 8 giờ tối.”

“Sau đó ông đi đâu?”

“Về nhà giáo sĩ. Lúc đó tôi vẫn sống ở đấy.”

Morrow lại cắn miếng bánh, lại nhai, nhìn ông ta lau mặt. Ông

ta ấn chiếc khăn giấy vào mắt mình mạnh đến nỗi nó bị vo lại
nhỏ như chiếc lá bạc hà.

“Tôi hỏi về chuyện nghiện rượu được không?”

Ông ta gật đầu.

“Trước đây ông có gặp vấn đề này chưa?”

“Rồi.” Dường như vị linh mục thấy xấu hổ về chuyện đó một

cách sâu sắc và thành thực hơn cả chuyện ám chỉ mình liên quan
đến tội mưu sát. Giọng ông ta chỉ còn là tiếng thì thào và trông ông
buồn đến mức không cất lên lời.

“Nhưng ông đã không uống say trong một khoảng thời gian dài?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.