Morrow không hỏi thêm. Ở đỉnh đồi, lớp đá giăm nhường đường
cho lớp sỏi mịn, chiếc xe không bị kéo xuống nữa. Họ đi vòng ra
phía trước nhà và trông thấy cảnh sát điều tra Harris với vẻ mặt
mệt mỏi đang đứng bên cạnh hai xe tuần tra cùng một chiếc xe tải
lớn của đội khám nghiệm hiện trường.
Mặt tiền của tòa nhà cân đối,đẹp mắt và vững chãi, được xây
bằng đá màu xám với những khung cửa sổ nhỏ và cửa ra vào màu
xanh ở trên đỉnh một bậc tam cấp.
“Vậy kiểu này là phong cách gì?”
Người lái xe ngước mắt lên:
“Phong cách Georgia”.
“Sao cô biết?”
Người lái xe cau mày và nhìn vào ngôi nhà. Cô ta biết câu trả lời,
Morrow đoán thế, và cô có thể hiểu được vẻ ngập ngừng kia từ đâu
mà có. Hiểu biết sâu rộng về kiến trúc không hẳn là điểm cộng nơi
căng tin, hơn nữa bản thân việc là một phụ nữ, luống tuổi và là người
Anh đã khiến cô bị cô lập với những đồng nghiệp khác rồi. Việc gia
nhập lực lượng cũng đồng nghĩa với việc phải hòa đồng, lúc nào
cũng là phe ta chống phe địch.
Người phụ nữ hơi đỏ mặt một chút:
“À, ừm, cái gì trông cũng vuông vức và các cửa sổ rất đặc biệt này
nữa. Chị có thấy ba cửa sổ trên tầng một không?”. Morrow nhìn
lên, thấy ba chiếc cửa sổ đặt ngang nhau ở tầng một với khung
kính trượt. “Cái đó là phong cách đặc trưng, nhưng là ở cuối thời kỳ
Georgia.” Cô ta chỉ vào cánh cửa xanh trên hàng hiên vuông vắn,
ngự trên đỉnh sáu bậc cầu thang, “cái đó cũng là kiểu Georgia. Ở