BẦY ONG BIẾN MẤT - Trang 507

“Các cậu có giết cô ấy ở đó không?”

“Không, không, không.” Thằng bé lùi lại một bước và Harris lao

tới chỗ nó, tưởng nó sắp bỏ chạy nhưng thằng bé chỉ giơ hai tay lên
để họ thấy rõ là nó đang tự thú. “Không, ý tôi là tôi đã không giết cô
ta.”

Vậy nên Harris đặt lại câu hỏi với ngữ điệu chính xác như cũ:

“Bạn cậu có giết cô ấy ở đó không?”.

“Không.” Thằng bé đang nói với Harris và Morrow tận dụng cơ

hội để di chuyển ra đằng sau và khóa đường đi của nó, tại sao thì cô
không biết, cô đâu có đủ sức chạy theo hay xử trí thằng bé. “Cô ta
đã chạy xuống nhà. Cậu ấy làm việc đó ở đấy, dưới chân cầu
thang.”

“Làm sao chúng tôi biết cậu đang nói thật?”

“Xe của tôi. Tôi có một đống giấy ướt thấm máu của cô ta.”

Cả ba quay sang khi nghe tiếng động: Ai đó đang đến từ bên

hông nhà, bước đi rất nhanh. Một người đàn ông to bè trong bộ vét
xám đi vòng qua hông nhà và sầm sập lao tới chỗ họ hòng chiếm
quyền chỉ huy.

“Hamilton-Gordon, vào trong ngay.” Ông ta chen vai vào giữa hai

cảnh sát và thằng bé. “Sỹ quan, hai người làm gì trong sân trường?
Thầy Doyle đã mời hai vị về rồi.”

Morrow lấy lại hơi:

“Xin lỗi, ông là...?”.

“Thầy Cooper.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.