BẦY ONG BIẾN MẤT - Trang 554

“Có thể.”

“Mẹ cháu đang bán nhà mà?”

“Cháu nghĩ vậy.”

“Nó sẽ được rao bán trong nhiều tháng. Thị trường hiện nay rất

chậm. Nhà càng lớn thì càng ít người mua, càng khó bán hơn.”

“Vâng.”

Ông Hamilton-Gordon vươn người tới rất sát, ngón tay vẫn gõ

trên mặt bàn gần cánh tay trần của Thomas.

“Chúng ta hãy nói về các hậu quả”, ông ta nghiêm nghị nói. “Sự

khác biệt đối với một người bị cáo buộc như cháu khi có luật sư giỏi,
so với khi gặp phải một kẻ chẳng ra gì là mười hai năm. Cháu có nhận
thức được điều đó không?”

“Nhiều thế à?”, Thomas giả vờ ngạc nhiên. Ông Hamilton-

Gordon trả lời ấm áp: “Đúng, thêm mười hai năm nữa trong tù,
không có khả năng xin tại ngoại. Thay vì ra tù ở tuổi hai mươi lăm
cháu sẽ được thả năm ba mươi sáu tuổi, nếu cháu không có một luật
sư giỏi”. Ông Hamilton-Gordon ngồi lùi lại. Ông ta hắng giọng và
đưa ra con bài của mình. “Thomas, chú sẽ tìm cho cháu một luật sư.
Và sẽ trả chi phí chăm sóc Ella. Đổi lại, chú muốn cháu làm một việc
cho chú. Được chứ?”

Thomas nhìn trừng trừng.

“Được chứ? cấp bách, cấp bách.” Hamilton-Gordon nhìn vào

miệng Thomas, ra lệnh cho nó mở miệng để xác nhận. Thomas không
nói gì. Từ cách đó rất xa, qua nhiều lớp tường và cửa, một bánh xe
đẩy đang rên lên như con lợn bị chọc tiết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.