BẦY ONG BIẾN MẤT - Trang 91

Hai người đi xuống cầu thang, rịn tay vào tường trong lúc bước

cẩn thận qua thi thể. Lần này Harris đi trước, Morrow thấy anh ta
đã thực sự nhìn thẳng vào đống hỗn độn đó trong giây lát, không
nhăn mặt và hy vọng đó là nhờ tấm gương của mình. Anh ta nhón
chân đi giữa các vệt máu và dừng ở chân cầu thang, giơ một tay ra
giúp cô. Cô gạt tay anh ta ra.

“Dấu giày?”

“Vâng”, anh ta nói, “tìm được những sợi màu đen trong đó, có thể

là giày da lộn”.

Harris ngẩng đầu và nhìn lại khi Morrow đến bên cạnh anh ta.

Các dấu chân đều đẫm máu, nhoe nhoét khắp các bậc cầu thang,
một vài dấu thì rất sắc nét, vài dấu lỗ chỗ do bị màu xanh đậm
của tấm thảm chen vào.

“Khoảng cỡ số 8 đúng không?”, Morrow hỏi.

Cả hai nhìn một phút, cùng nghiêng đầu, bước chân theo các

dấu vết để tìm ra kiểu mẫu.

Cuối cùng Harris nói:

“Hai cặp?”.

“Đúng không?”, cô bước đến chỗ anh ta đang đứng và trông

thấy một dấu chân hoàn hảo bên cạnh một dấu khác, cả hai đều
là dấu chân phải, một bên to hơn bên kia nhưng đều cùng một kiểu
đế giày. “Ôi trời, anh nói đúng. Chết tiệt thật.”

Sự thể tệ hại hơn rồi. Nếu có hai thủ phạm thì chỉ chứng minh

bọn chúng đã ở hiện trường và vấy đầy máu thôi không đủ. Thế có
nghĩa là họ phải chứng minh với bồi thẩm đoàn là từng tên trong
đám đồng phạm này đều phải tích cực tham gia vào hành động bạo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.