BẦY ONG BIẾN MẤT - Trang 94

được. Một loạt ghế được kê sát sạt vào bàn trừ những chiếc ở mé
bồn rửa đã bị kéo ra.

Harris đằng hắng sau lưng cô. Cô quay lại và nhìn thấy anh ta

khẽ ra dấu cảnh báo về phía góc phòng.

Cô đã không trông thấy anh ta, người đàn ông ngồi trên ghế

tựa ở cạnh kệ bếp trong lúc ôm chặt cặp táp của mình và úp mặt vào
góc nhà. Anh ta còn trẻ, cỡ khoảng ngoài ba mươi nhưng trông già
dặn trong bộ com lê kẻ sọc tối màu với áo khoác ngoài màu vàng và
cà vạt đỏ. Anh ta có thân hình tròn trịa, tuy được bộ quần áo tâng
bốc ít nhiều nhưng vẫn còn thấy rõ những chỗ béo, mặt anh ta
cũng tròn, đôi mắt mở lớn và nhìn cô cảnh giác.

“Xin chào”, cô nói.

Anh ta đứng dậy rất nhanh, bước tới chỗ cô và giơ tay ra, cúi về

phía cô như thể anh ta đang bị treo trên một mỏm đá và mong cô kéo
mình lên.

“Donald Scott.”

Cô bắt tay anh ta.

“Thanh tra Alex Morrow. Anh đã bị sốc.”

Anh ta thở hắt ra chữ vâng, mắt liếc ra ngoài sảnh, tới chỗ

chiếc bàn rồi trở lại chỗ cô, kéo mạnh tay cô và siết chặt.

“Anh có quen biết nạn nhân không?”

“Có, có. Có.” Anh ta cân nhắc câu hỏi và nói thêm. “Có?”

“Anh là luật sư của cô ấy?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.