BÍ ẨN CHIẾC NHẪN NGỌC SAPPHIRE - Trang 112

“Cô ấy làm sao?” Ông ta lại một lần nữa không trả lời mà hỏi ngược

lại.

Cao Cạnh cố nén cơn giận, trả lời: “Bà ta bị giết rồi. Buổi chiều hôm

qua, xác chết của bà ta đã được phát hiện trong căn nhà riêng tại đường
Thải Bình.” Vừa nói, anh vừa dựa vào ánh đèn đường mờ mờ phía trên đỉnh
đầu để quan sát người đàn ông này. Đột nhiên, anh cảm thấy người này hơi
quen. Anh đã từng gặp ông ta ở đâu rồi nhỉ?

“Cái, cái gì? Xác chết?” Người đàn ông trung niên dường như rất kinh

ngạc, miệng há hốc.

“Xác chết là do con gái và bạn học của con gái bà ta phát hiện ra. Ông

và Khưu Tiểu Mi rốt cuộc có quan hệ như thế nào?” Cao Cạnh lại hỏi thêm
lần nữa. Anh không thể phân biệt vẻ ngạc nhiên trên khuôn mặt người đàn
ông này là thật hay là giả.

Giống như một con rô bốt, ông ta đơ ra tại đó phải đến năm giây đồng

hồ, cuối cùng mới lắp bắp nói ra một câu không được hoàn chỉnh cho lắm:
“Không ngờ, chẳng trách... A, chẳng trách, thì ra Tiểu Mi... Ôi, đồng chí
nhỏ, trước đây tôi và Tiểu Mi là vợ chồng.”

Cao Cạnh giật nảy mình, vội tỉ mỉ quan sát người đàn ông trung niên

mặt mũi sáng sủa nhưng toàn thân lại toát ra một vẻ lờ đờ uể oải này. Lúc
này, trí nhớ của anh đã khôi phục lại, anh nhớ ra mình từng nhìn thấy ảnh
người đàn ông này trong nhà Khưu Tiểu Mi.

“Ông là Phó Tranh Vanh - cha của Phó Viễn?” Cao Cạnh trầm giọng

hỏi.

“Ôi, đúng vậy! Không ngờ, không ngờ Tiểu Mi lại...” Phó Tranh Vanh

ngồi bệt xuống mép bồn hoa công cộng, khẽ hắng giọng, Cao Cạnh còn
tưởng ông ta chuẩn bị ho. Ai ngờ, một lúc sau, ông ta bỗng nhiên bật khóc:
“Tiểu Mi... Đáng thương quá, Tiểu Mi, Tiểu Mi... Cô ấy đã chết như thế nào
vậy?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.