BÍ ẨN CHIẾC NHẪN NGỌC SAPPHIRE - Trang 131

“Vân Bằng, mày dám đánh vào mặt tao! Vì con rệp khốn kiếp kia, mày

đã đánh vào mặt tao!” Đỗ Vân Hạc gào lên, trong mắt đã vằn lên những tia
máu, toàn thân như đang cháy phừng phừng, ra sức giãy giụa, cánh tay cậu
ta lại một lần nữa chụp lấy mái tóc của em trai. Đỗ Vân Bằng vừa ra sức
thoát khỏi bàn tay của anh trai, vừa giận dữ kêu lên: “Tôi đánh vào mặt anh
thì đã sao nào? Mẹ kiếp! Anh đừng có mà làm nhục người khác! Ai là con
rệp khốn nào?”

“Cái thằng khốn này! Đồ đần độn! Con rệp khốn kiếp ấy rốt cuộc có

điểm nào hấp dẫn mày chứ? Mày với nó đã đi nhà nghỉ rồi phải không?”

Nghe câu này, Đỗ Vân Bằng đột nhiên buông tay ra, lại lùi về phía sau

một bước, sau đó giơ chân đạp thẳng vào mặt Đỗ Vân Hạc. Đỗ Vân Hạc và
chiếc ghế sofa cùng lật nhào về phía sau, gây ra một tiếng động lớn.

Đúng vào lúc này, cửa phòng đột nhiên bật mở. Mẹ của bọn họ là Tiêu

Mẫn bước vào. Đỗ Vân Bằng biết mẹ mình vừa mới ở đâu về.

“Sao vậy? Sao hai đứa lại đánh nhau?” Nhìn thấy chiếc ghế sofa bị lật

nhào và Đỗ Vân Hạc đang lồm cồm bò dậy từ phía sau chiếc ghế, bà ta
sửng sốt hỏi.

“Dạ không có gì.” Đỗ Vân Bằng đáp.

“Vân Bằng, mặt anh trai con bị làm sao vậy? Con đã đánh vào mặt anh

trai con?” Tiêu Mẫn hoảng hốt bước về phía Đỗ Vân Hạc, đưa tay ra muốn
xoa mặt con trai, nhưng lập tức bị Đỗ Vân Hạc né tránh. “Hai đứa các con
rốt cuộc làm sao vậy?” Tiêu Mẫn lớn tiếng hỏi.

Đỗ Vân Hạc và Đỗ Vân Bằng đều nhìn nhau, không trả lời.

“Con đi tắm cái đã.” Cuối cùng, Đỗ Vân Bằng lên tiếng trước.

“Con cũng đi ngủ đây.” Dường như để đáp lại lời của Đỗ Vân Bằng,

Đỗ Vân Hạc cũng nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.