BÍ ẨN CHIẾC NHẪN NGỌC SAPPHIRE - Trang 14

như đã khô cong cả vào rồi. Chiếc thùng rác bên cạnh bồn rửa bát nồng lên
một mùi hôi của tỏi. Đây là thứ mùi mà Mạc Lan ghét nhất, cô cố gắng nín
thở, trong lòng thì thầm nghĩ, nơi này thật đúng là “chẳng ra sao cả”. Xem
ra sự luộm thuộm của Phó Viễn là do di truyền, nếu có một người mẹ chẳng
bao giờ chịu quét dọn phòng, con gái làm sao có thể là một người ngăn nắp
sạch sẽ được đây?

Mạc Lan theo sau Phó Viễn đi xuyên qua căn bếp, bước vào một hành

lang tối thui. Sau khi đi qua gian phòng vệ sinh rộng chừng hai mét vuông
thì tới một gian phòng ngủ chật hẹp nằm cạnh hành lang, phía sát tường có
kê một chiếc giường đơn. Thường ngày có lẽ Phó Viễn ngủ tại đây, cô vứt
chiếc cặp sách lên giường, sau đó bước tới trước cửa gian phòng phía trong.
Cửa phòng đóng chặt.

“Cốc cốc cốc…” Phó Viễn bắt đầu gõ cửa.

Không có ai trả lời.

“Cốc cốc cốc…” Phó Viễn lại gõ thêm mấy lần nữa, trong phòng vẫn

không có động tĩnh gì.

“Liệu có phải là mẹ cậu không ở trong đó không?” Mạc Lan hỏi, giọng

có chút bất an.

Phó Viễn cúi đầu nhìn xuống sàn nhà. Mạc Lan phát hiện ngoài cửa

phòng có đặt mấy đôi giày nữ. Một đôi giày da hoẵng màu đen đặt giữa hai
đôi giày da màu sắc sặc sỡ, trên đôi giày da bên trái còn có gắn một cái nơ
hình bướm, bắt mắt vô cùng.

“Bà ấy không ra ngoài.” Phó Viễn nhìn mấy đôi giày trên sàn nhà nói.

Cô đập mạnh cửa phòng.

Trong phòng không có ai trả lời.

“Có khi nào bác ấy đang ngủ không?” Mạc Lan hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.