BÍ ẨN CHIẾC NHẪN NGỌC SAPPHIRE - Trang 145

“Tớ đã nói rồi mà, quãng thời gian nửa tiếng đồng hồ này rất không

bình thường.” Một tia sáng bỗng lóe lên trong mắt Mạc Lan: “Tớ nghĩ ra
rồi, cách giải thích duy nhất là giáo viên đó có quen biết với Chu Lệ Phần.
Trong tài liệu của cảnh sát, tớ đã tìm thấy tên của một cô giáo, đó chính là
người đã tiếp đón Chu Lệ Phần và Tiết Chấn trong phòng làm việc của giáo
viên, cũng là một trong số những người cuối cùng nhìn thấy Chu Lệ Phần,
có điều cô giáo ấy lại không dạy Tiết Chấn. Sáng nay, tớ đã tranh thủ thời
gian nghỉ giữa giờ chạy đến chỗ cô giáo ấy. Cô nói với tớ, cô và mẹ của Tiết
Chấn từng là bạn học. Ngày 29 tháng 8 đó, cô và mẹ Tiết Chấn gặp nhau ở
cổng trường, hai người thoáng cái đã nhận ra nhau. Cô mời Chu Lệ Phần và
Tiết Chấn đến phòng làm việc của mình ngồi chơi một chút, không ngờ
thoáng cái đã nói chuyện mất nửa tiếng đồng hồ.”

“Thì ra bọn họ thật sự có quen biết.” Triệu Mật nói.

“Đúng thế, cô giáo ấy còn kể, khi đó cô vốn còn muốn nói chuyện tiếp,

nhưng Chu Lệ Phần lại nóng lòng muốn đi, nói là bốn giờ còn có việc. Bọn
họ hẹn nhau buổi trưa ngày hôm sau gặp lại. Chu Lệ Phần còn hứa rằng
hôm sau sẽ mang tặng cho cô ấy một chậu lan hồ điệp thật đẹp, nói là có thể
nhân tiện mua được hàng giá rẻ.”

“Cô giáo này hình như cũng biết không ít chuyện, cô ấy đã nói những

điều mình biết cho cảnh sát chưa nhỉ?” Triệu Mật hỏi.

Mạc Lan đổ hết chỗ nước canh trong chiếc bánh bao chiên vào một

chiếc đĩa nhỏ, rồi ăn lớp vỏ vàng rộm giòn tan bên ngoài.

“Này, cậu đừng có chỉ để ý đến việc ăn như vậy chứ, mau nói tiếp đi!”

Triệu Mật thúc giục.

“Cô ấy đã quên mất chuyện chậu lan hồ điệp, về sau nhớ lại chi tiết

nhỏ này cũng không nói với cảnh sát...”

“Sao lại như vậy chứ?” Triệu Mật thở dài nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.