BÍ ẨN CHIẾC NHẪN NGỌC SAPPHIRE - Trang 179

Tâm lý tội phạm, chẳng phải chỉ là tâm lý tội phạm thôi sao? Khi ở

trường cảnh sát, tôi cũng không phải là chưa học môn này. Cao Cạnh bực
bội nghĩ thầm.

Từ sau cuộc đánh nhau lần trước, Đỗ Vân Bằng đã mấy ngày nay

không nói với anh trai Đỗ Vân Hạc câu nào. Thực ra cậu ta cũng rất muốn
làm lành với anh trai, nhưng nghĩ đến những lời mà Đỗ Vân Hạc đã nói
trong ngày hôm đó, cậu ta lại sợ một khi làm lành thì sẽ bị anh trai hỏi gặng
về chuyện đã xảy ra trong hôm sinh nhật, do đó chỉ đành né tránh. Cậu ta
chỉ muốn sớm quên những chuyện đó đi, từ nay không nhắc đến nữa.
Nhưng chiều tối hôm nay, Đỗ Vân Hạc vừa tới tiệm mì đã chủ động đi tới
trước mặt cậu ta với sắc mặt nặng nề.

“Vân Bằng.” Đỗ Vân Hạc gọi.

“Dạ.” Đỗ Vân Bằng nặng nề đáp lại một tiếng.

“Anh có chuyện muốn nói với mày.” Đỗ Vân Hạc đứng cạnh quầy thu

ngân, cặp mắt nhìn chằm chằm vào Đỗ Vân Bằng.

“Có chuyện gì thì để tối hãy nói, bây giờ sắp năm giờ rồi, đợi lát nữa là

em bận rộn lắm.” Đỗ Vân Bằng cúi đầu nhìn mấy cái nút ấn của chiếc máy
tính tiền, trong lòng vô cùng thấp thỏm. Cậu ta không biết anh trai muốn
nói gì với mình nữa.

“Thằng ngu! Tao thật sự có chuyện muốn nói với mày!” Đỗ Vân Hạc

nhìn xung quanh một chút. Sau khi xác định không có người nào xung
quanh, cậu ta liền hạ thấp giọng xuống bảo: “Có liên quan tới Chu Lệ
Phần.”

Chu Lệ Phần! Cái tên này thiếu chút nữa đã khiến trái tim Đỗ Vân

Bằng nhảy ra khỏi lồng ngực.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.