BÍ ẨN CHIẾC NHẪN NGỌC SAPPHIRE - Trang 199

chiếc đèn sửa đồng hồ chuyên dụng lên trán, bắt đầu tập trung vào công
việc.

Buổi trưa hôm sau, khi Mạc Lan và Triệu Mật dẫn theo Cảnh Trưởng

vội vã tới cửa công viên Trung Đàm, Bạch Tiểu Ba, Vương Kiện và anh em
họ Đỗ đã chờ sẵn ở đó. Vừa nhìn thấy bọn họ, Bạch Tiểu Ba liền tức tối
giậm chân oán trách: “Các cậu làm ăn kiểu gì vậy? Bọn tớ đã đợi suốt mười
lăm phút rồi.”

“Đều là tại cậu ấy, lúc sắp đi rồi còn nói cần phải ướp bò bít tết.” Triệu

Mật vừa nói vừa lườm Mạc Lan một cái.

Mạc Lan vội biện bạch cho mình: “Bò bít tết mà không ướp, khi nướng

sẽ không ngon chút nào.”

“Bò bít tết ư?” Con ngươi trong mắt Bạch Tiểu Ba thoáng xoay

chuyển.

“Ha ha, đều là tại tớ, đáng lẽ phải ướp từ sớm rồi, nhưng tớ lại quên

mất.” Mạc Lan khẽ cười, nhấc cái túi trong tay lên đưa qua đưa lại: “Nhìn
này, tớ đã mang tới rồi đây, đợi lát nữa chúng ta cùng nướng lên ăn nhé!”

Bạch Tiểu Ba cười toe toét nói: “Được rồi, đã có bò bít tết thì tớ cũng

không nói nhiều thêm nữa. Xin hỏi Mạc Lan tiểu thư, bây giờ chúng ta đã
có thể vào trong công viên chưa?”

Mạc Lan đang định trả lời, chợt ngoảnh đầu lại nhìn thấy Đỗ Vân Bằng

đang ngồi xổm trước mặt Cảnh Trưởng, dùng một khúc xương dụ dỗ nó.
Nhưng Cảnh Trưởng lại ngoảnh đầu qua hướng khác, không thèm để ý đến
cậu ta.

“Nó đã từng được trải qua huấn luyện, chỉ ăn thứ mà chủ nhân cho

thôi. Này, Cảnh Trưởng!” Mạc Lan đưa tay khẽ xoa đầu Cảnh Trưởng, lấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.