BI KỊCH NGƯỜI SÓI - Trang 69

- Tôi nghe có rõ không đấy? Trên một hòn đảo ư?

- Đúng. Trên tàu về đây có thể anh đã nhìn thấy hai cái hồ...

- Vâng, tôi đă nhìn thấy. Có một hồ lớn và một hồ bé. Tôi còn nhớ rằng ở

giữa một lòng hồ có đảo. Phải vậy không?

- Chính xác. Đó chính là hòn đảo mà Người Sói đã chọn làm hang ổ.

Giữa đảo có một tòa lâu đài, nó đứng đấy từ rất lâu rồi và có một danh tiếng
rất tồi tệ. Người ta nói đó là nhà của Người Sói, nhưng không một ai trong
làng biết chính xác, bởi chẳng một ai dám đi ra đảo đó. Muốn ra tới đảo,
người ta phải đi qua một nửa cái hồ.

- Dĩ nhiên là như thế. Và Vladimir đã làm điều đó?

Oleg Blochin ho húng hắng vào lòng bàn tay khum lại của anh ta..

- Tôi đoán như vậy. Bởi ở một phía bờ hồ có để sẵn vài con thuyền. Chắc

anh ấy đã lấy một thuyền trong số đó và chèo ra phía đảo. Tôi không muốn
nói là Người Sói đã tóm lấy anh ấy ở chỗ đó, nhưng ta không thể hoàn toàn
không tính đến khả năng này, John.

Tôi ngã người ra sau lưng ghế, cảm nhận rõ thớ gỗ rất cứng đâm vào cơ

thể mình. Trong một thoáng, tôi cảm giác mình vô cùng cô đơn, bị bỏ rơi, bị
dụ vào cạm bẫy.

Tôi đã tin tưởng hoàn toàn vào anh bạn Vladimir. Việc giờ đây phải quan

hệ với một người xa lạ thật quả là khả năng tôi chưa hề tưởng tượng tới.

Tại sao anh ấy lại làm như vậy? Đây không phải là phong cách ứng xử

mà tôi thường thấy ở Vladimir. Nếu đã muốn đi một mình thì chắc chắn anh
ấy không gọi đến tôi, nhờ giúp đỡ. ơ một phương diện nào đó, câu chuyện
không thật đáng tin. Nhưng hiện thời, tôi chẳng còn khả năng nào khác là
tạm chấp nhận.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.