BÍ MẬT BỊ THỜI GIAN VÙI LẤP - Trang 186

Tôi đáp lại với vẻ ỉu xìu buồn bã : "Không phải anh cũng đã từng tới đó

rồi sao ?"

"Lần này là là đi theo lãnh đạo của một công ty lớn đi khảo sát thị trường,

đương nhiên không giống như thế rồi ! Hoàn toàn không giống như thế rồi."
Ngữ điệu của Peter như bao hàm trong đó rất nhiều ý tứ, vô cùng mờ ám.

"Đúng rồi, tại sao cô không lấy chứng chỉ CFA[9] mà lại lấy chứng chỉ

CPA[10] ?"

"Tôi...." Tôi không biết phải trả lời như thế nào, chẳng lẽ tôi lại nói cho

anh ta biết tôi vốn là một kiểm toán viên hay sao. Peter thấy tôi không trả
lời, liền tự giải thích theo ý mình : "Thực sáng suốt ! Thực sáng suốt ! Bây
giờ cả đống người kia đều lấy chứng chỉ CFA, chỉ có cô là CPA, một khi
liên quan tới lĩnh vực này, coi như cô đã đỗ trạng nguyên rồi. Ừm, lựa chọn
ngành học tốt lắm, tốt lắm. Sao tôi không nghĩ tới nhỉ. Không biết tôi có
nên đi học thêm một nghề nghiệp gì đó mang tính chuyên nghiệp hơn hay
không nhỉ."

Tôi không thèm nói gì thầm lườm Peter một cái, kẻ mạnh là gì chứ ? Đây

chính là kẻ mạnh ! Năm đó tôi phải thi sống đi chết lại mới qua được hết,
thế mà anh ta lại dám coi cuộc thi đó như cuộc giải trí mà thôi.

"Cùng đi ăn trưa không ?"

"Không, chẳng muốn ăn gì cả."

Peter tỏ vẻ không sao cả khẽ nhún vai đi trước : "Mấy người phụ nữ các

cô vì sự nghiệp giảm cân mà đối xử với bản thân mình tàn nhẫn thật."

Hiện tại tôi cảm thấy vô cùng chán nản, cũng chán chả muốn nhiều lời

với anh ta, loanh quanh thu nhặt một lúc rồi cũng đi ra khỏi phòng họp. Là
thời điểm nghỉ trưa, thang máy tắc nghẽn vô cùng, đợi một lúc lâu sau vẫn
không có thang xuống, mãi mới thấy có một cái mở ra thì đã đầy chặt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.