BÍ MẬT BỊ THỜI GIAN VÙI LẤP - Trang 190

"Thứ bảy này mình phải đi xem mắt, vừa lượn mạng xem mọi người viết

nhận ký xem mắt như thế nào, để lấy chút can đảm, không ngờ càng xem
càng thấy nản lòng, ngày xưa mình từng nghĩ những người mà cậu gặp lúc
xem mắt đã thuộc loại xưa nay hiếm, ai ngờ rằng thế giới này quả nhiên chỉ
có biến thái hơn, chứ không có biến thái nhất." Thanh âm của Ma Lạt Năng
phều phào như một con cá sắp chết.

Tôi không chút lưu tình cười ha hả : "Chị gái yêu quý, chúc mừng chị

nhá, rồi cũng tới lúc được đặt chân lên con đường cách mạng này."

Ma Lạt Năng rầu rĩ hỏi : "Cậu nói xem mình nên mặc gì chứ ? Mình nghĩ

đi nghĩ lại, cảm thấy vẫn cứ giả vờ vừa ngây ngây vừa thơ thơ như "thục nữ
ngây ngây thơ thơ" là ổn nhất, cho dù có đề tài gì, mình cũng chẳng quan
tâm, cứ trưng cái nụ cười mông lung như nàng Mona Lisa, giả vờ cho thật
mơ màng là được, như thế vừa không thất lễ cũng không tự làm khổ mình,
cậu thấy sao ?”

"Sao cậu phải suy nghĩ cẩn thận như thế ?" Tôi bắt đầu cảm thấy hơi kinh

ngạc.

"Aidza, là người do cha mình giới thiệu, mình không dám làm loạn, cho

dù đối phương như thế nào đi chăng nữa, thì mình cũng không thể làm mất
mặt cha mình, nếu không chắc bị đuổi khỏi nhà mất. Thứ sáu tuần sau đi
làm về xong cậu tới nhà mình ngủ đi, dù sao cậu cũng có kinh nghiệm đầy
mình, truyền thụ cho mình mấy chiêu, mình không thể tránh khỏi "cực
phẩm", cơ mà ít ra cũng phải học cách để khắc chế "cực phẩm" chứ"

Mồ hôi chảy ròng ròng như thác nước ở Lư Sơn[12] ! Nếu nói rằng xem

mắt cũng có kinh nghiệm, thế chẳng phải sau này tôi có thể mở được một
cái công ty chuyên tư vấn xem mắt hay sao ? Ví dụ như ba mươi sáu kế
giúp "cực phẩm" thấy khó mà lui, hoặc bảy mươi hai chiêu khiến cho kẻ mà
bạn chướng mắt cảm thấy chính anh ta mới chướng mắt bạn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.