BÍ MẬT BỊ THỜI GIAN VÙI LẤP - Trang 281

Tôi mỉm cười : "Giấc mộng của em càng ngày càng kỳ quái nha, lại mơ

thấy chiếc Mục Mã Nhân của Lục Lệ Thành đứng dưới sân nhà em, anh ta
đang sầu não ngồi hút thuốc nha."

Tống Dực không nói gì, chỉ hướng ánh mắt về phía khung cảnh bên ngoài

cửa sổ. Tôi cảm thấy người lạnh run, vội vàng nép vào người anh, anh lập
tức cởi áo khoác ra khoác lên người tôi. Tôi dựa vào vai anh, cảm thấy toàn
thân lúc lạnh lúc nóng, đầu óc dần dần mơ hồ, lòng tràn đầy khổ sở, sau khi
tỉnh lại anh sẽ hoàn toàn biến mất, vì thế liền nắm chặt lấy tay anh, lệ rơi
ướt đầm vai áo anh.

Lúc tôi tỉnh lại, trước mắt toàn là một màu trắng, tôi vẫn không phân biệt

nổi, rốt cuộc mình đang tỉnh lại giữa giấc mộng, hay mình đang tỉnh lại
thật. Mùi thuốc sát trùng nồng nặc bay đầy mũi, tay tôi vừa khẽ động, đã
cảm thấy đau, lúc đó mới phát hiện ra nó đang bị gắn với một sợi dây
truyền dịch. Thần trí của tôi dần dần khôi phục, thầm nghĩ xem rốt cuộc
chuyện gì đã xảy ra.Ma Lạt Năng vừa cầm một cái cặp lồng giữ ấm vào,
thấy tôi đang nhìn chằm chằm vào tay mình đầy nghiên cứu, vội chạy tới
vài bước, kéo tay tôi dúi lại vào chăn : "Cậu ngoan ngoãn một chút đi."

"Mình nhớ là mình đã uống hai viên thuốc cảm rồi cơ mà, sao vừa uống

xong đã vào bệnh viện rồi ? Chẳng lẽ loại thuốc kia là giả sao ?

Hai mắt Ma Lạt Năng quầng đen như mắt gấu mèo : "Xem ra không có

việc gì rồi, đã biết giỡn nhảm rồi mà." Nàng uống một ngụm nước, im lặng
một lát, đột nhiên cất cao giọng, bắt đầu mắng tôi ầm ĩ : "Cậu bao nhiêu
tuổi rồi hả ? Có biết cái gì gọi là phát sốt không hả ? Tylenol* có thể chữa
sốt cao sao ? Mình thấy cái đầu cậu không cần bị sốt cao đã chập mạch mất
rồi. Mình nói cho cậu biết, mình phải canh bên giường cậu suốt một ngày
một đêm, bao giờ ra viện tiền công trông bệnh một xu cũng không được
thiếu."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.