BÍ MẬT BỊ THỜI GIAN VÙI LẤP - Trang 322

Thanh âm của Lục Lệ Thành đột nhiên vang lên : "Lần trước cô tới đây,

là vì muốn nhìn thấy anh ta sao ?"

Tim tôi đập mạnh một cái, lập tức phủ nhận theo bản năng : "Không hiểu

anh muốn nói gì ...." nhưng đã tỉnh táo lại ngay. Anh ta đã thấy không ít
những mặt xấu xa của tôi, biết không ít những bí mật của tôi, phủ nhận
trước mặt anh ta cũng chỉ là thừa.

Người phục vụ bưng café và bánh mì ra cho tôi, tôi cúi đầu ăn, tránh đi

sự xấu hổ vừa rồi.

Lục Lệ Thành im lặng nhìn tôi, tôi ngẩng đầu nhìn anh ta, anh ta lại vội

vàng quay sang chỗ khác, như là tránh né tôi. Tôi giật mình, đây cũng
không phải tính cách của anh ta, anh ta lại quay lại nhìn tôi, trong mắt chứa
vài mấy tia cười nhạo chế giễu : "Tôi sẽ nhanh chóng điều cô lại đây."

Tôi biết, anh ta cười đang cười nhạo lúc trước tôi hao tâm tổn trí để tiếp

cận Tống Dực, nay lại ngậm đắng nuốt cay muốn rời xa anh, đúng là thực
châm chọc.

"Cám ơn!"

Tôi gọi người phục vụ tới tính tiền : "Để tôi trả tiền"

Lục Lệ Thành cũng không tranh với tôi, chỉ chỉ tay về phía miếng bánh

mỳ tôi mới cắn mấy miếng nói với người phục vụ : "Gói nó lại"

Tôi đang định phản đối, anh ta đã chặn ngay lại : "Bây giờ cô không đói

bụng, không có nghĩa là lát nữa cô cũng không đói bụng."

Thực tiễn đã chứng minh, vô số lần tôi tranh chấp với Lục Lệ Thành, kết

quả đều thu, nên tôi quyết định im lặng tiếp nhận quyết định của anh ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.