BÍ MẬT BỊ THỜI GIAN VÙI LẤP - Trang 427

Lục Lệ Thành, nên mới giấu hai người. Dì ơi, xin dì thành toàn cho bọn họ
đi ạ !"

"Tống Dực thích Liên Sương ? Tống Dực thích Liên Sương sao ?" Bà

Vương cười nhạt đầy bi thương : "Cái đồ dối trá đó !" Bà ấy cố kiềm chế,
có điều tay lại run lên bần bật : "Dì tuyệt không đồng ý ! Cha nó cũng
không bao giờ đồng ý ! Nó không bao giờ có thể ở cùng một chỗ với Tống
Dực. Tống Dực hại một đứa con gái của bọn tôi còn chưa đủ hay sao, giờ
lại muốn hại một đứa nữa chứ ?"

Từ lúc bà ấy xuất hiện cho tới bây giờ, ngôn ngữ cử chỉ đều vô cùng có

chừng có mực, thế mà bây giờ lại thất thố tới như vậy, lời lẽ của bà ấy làm
tôi chết sững, cả hồi lâu vẫn không kịp hiểu rốt cuộc bà ấy muốn nói cái gì.

"Dì, dì nói là ... Ma Lạt Năng... Liên Sương có một người chị em hay sao

?"

Bà Vương liếc tôi một cái, vô cùng đau khổ : "Cho tới bây giờ Liên

Sương không nói cho cháu biết là nó có một người chị hay sao ?"

Tôi lắc đầu : "Lúc cháu mới gặp cô ấy, cô ấy có hỏi cháu có anh chị em gì

không. Cháu nói không có, cháu là con một, cô ấy nói cô ấy cũng thế."

Bà Vương dịu giọng lại : "Cháu tha thứ cho nó được không ? Không phải

nó cố ý lừa cháu đâu. Ẩn sâu tận đáy lòng, có lẽ nó vẫn cho rằng nó chỉ
luôn một mình. Đó đều là lỗi của dì cả."

Đầu óc tôi hoàn toàn không tiêu hóa được cái tin tức đó, lại càng không

thể để một người mẹ phải nói câu xin lỗi đầy nhún nhường đối với mình,
chỉ đành gật đầu lia lịa đáp ứng : "Cháu không trách cô ấy đâu ạ."

"Cám ơn cháu ! Mấy năm nay Liên Sương chơi chung với cháu, chưa bao

giờ vui vẻ tới như thế, bề ngoài cũng vui vẻ tích cực hơn rất nhiều, tuy dì và
cha nó ngại không muốn tới gặp cháu để cảm ơn, nhưng trong lòng lại vô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.