BÍ MẬT BỊ THỜI GIAN VÙI LẤP - Trang 458

cha mẹ. Cho tới bây giờ, tôi mới biết được, cha tôi có một trái tim yêu
thương cuộc sống tới nhường nào, mà mẹ tôi xinh đẹp dịu dàng tới chừng
nào.... Tiếc là vĩnh viễn tôi không có cơ hội để bù lại những tiếc nuối đó.

Nhưng đối với những người khác, càng ngày tôi càng nói chuyện ít đi.

Tống Dực, Lục Lệ Thành, Ma Lạt Năng vẫn thường đến thăm cha tôi, đa số
những lúc thấy bọn họ, tôi đều chỉ khẽ cười. Bọn họ đến, tôi không phản
đối, bọn họ đi, tôi cũng không giữ lại.

Quan hệ giữa tôi và Ma Lạt Năng sau khi trải qua một lần say rượu tâm

sự đã dịu đi, có điều trong lòng nàng có nghi vấn, mà trong lòng tôi có điều
che giấu, nên còn lâu mới đạt tới được tình trạng thân mật như năm đó. Có
điều không phải tôi cũng không chịu nổi, ở bên cạnh cha đang sinh bệnh,
thấy cha bị tra tấn, cùng cha nói chuyện phiếm, nghe cha nói chuyện về
nhân sinh, tim tôi như trải qua một lần hồng trần tôi luyện, cũng rộng rãi
hơn vài phần. Tôi biết cả tôi và Ma Lạt Năng đều đặt đối phương tận đáy
lòng, đều quan tâm tới đối phương, cái này là đủ rồi, còn lại thôi cứ thuận
theo tự nhiên.

Về phần khúc mắc giữa Lục Lệ Thành và Tống Dực, ngay cả Tống Dực

là đương sự còn chẳng để ý gì tới thắng thua, thì tôi cần gì phải quan tâm.

Một ngày, sau khi tôi đỡ cha tôi đi dạo về xong, cha lại ngồi chơi cờ với

một người bệnh cùng phòng, tôi ngồi ở cái ghế đá bên cạnh ngắm cảnh
vườn mãn hương xuân, nắng vàng tươi rực rỡ.

Nghe thấy tiếng giày cao gót quen thuộc vang lên sau lưng, tôi không

quay đầu lại, chỉ vỗ vỗ vào vị trí còn trống bên cạnh. Ma Lạt Năng ngồi
xuống cạnh tôi .... vai sát bên vai : "Tới vừa đúng lúc, ngắm cảnh chiều
hôm lâu quá, cũng thấy mệt lạ."

Ma Lạt Năng cười : "Xem ra cậu cũng thực hưởng thụ, bọn mình phải

đấu tranh tới sức cùng lực kiệt bên ngoài, không còn nguyên hình vẹn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.