BÍ MẬT BỊ THỜI GIAN VÙI LẤP - Trang 485

Quyết định xong, tôi bắt đầu dọn dẹp đồ đạc.

Đồ đạc của tôi nhìn qua không nhiều lắm, nhưng lúc đóng gói lại cũng

không ít, tôi lại hay tiếc này nọ, một cái bình hoa, một bó hoa khô, đều gắn
liền với những ký ức, vì thế tôi cứ gói từng thứ lại một, tính ra cũng tốn thời
gian. Có điều hiện tại tôi dư thừa thời gian, cho nên cứ chậm rãi mà làm,
vừa làm vừa nhớ lại từng kỷ niệm gắn liền với từng thứ này nọ, cũng rất có
ý nghĩa.

Lúc dọn tới một cái máy mát xa lòng bàn chân, tôi chợt nhớ ra nó là do

Ma Lạt Năng mua cho tôi. Có một khoảng thời gian tôi tăng ca hàng ngày,
ngay cả thời gian đi ra đường cũng không có, Ma Lạt Năng liền mua cho tôi
cái máy mát xa này, để lúc nào tôi ngồi xuống bàn làm việc, thì đặt dưới
chân, có thể vừa mát xa vừa làm việc, vừa có thể tăng được sức khỏe vừa
không ảnh hưởng tới công tác, nhất cử lưỡng tiện.

Tôi vừa nhớ lại, vừa đóng gói mọi thứ, chợt nghe thấy có tiếng đập cửa

ầm ầm. Chắc chắn là người gõ cửa đang rất sốt ruột, tôi lập tức ra mở cửa,
đã thấy Tống Dực vẻ mặt đầy lo lắng đứng ở cửa

"Liên Sương có tới tìm em không ?"

"Hôm qua có tới gặp em một lần, hôm nay chưa thấy đến, sao vậy ạ ?"

"Liên Sương lấy trộm password của anh đi xem trộm album cá nhân trên

mạng của anh."

Tôi ngẩn người ra, rồi mới nhận ra những lời này là có ý gì, trong chốc

lát tim lạnh ngắt : "Có ảnh của anh và Hứa Thu sao ?"

Trong mắt anh ẩn chứa đầy đau khổ và tự trách : "Toàn là ảnh chụp của

anh và Hứa Thu. Sau khi Hứa Thu qua đời, anh cũng mất ngủ, nên chọn lựa
hết ảnh của anh và cô ấy add vào trong album này."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.