BÍ MẬT BỊ THỜI GIAN VÙI LẤP - Trang 491

Vẻ tịch mịch lạnh lẽo làm nền, một người con gái tóc đen dài, áo khóc đỏ

đứng dựa vào một trụ đèn đường màu đen khắc hoa văn, ngẩng đầu nhìn lên
trời cao. Trong bóng đèn mờ ảo, gió đêm khẽ phơ phất mái tóc dài và đôi
vạt áo của nàng.

Tôi ra hiệu cho Lục Lệ Thành dừng lại ở phía xa xa, Tống Dực ngơ ngác

nhìn chằm chằm vào thân ảnh đầy ưu thương và cô đơn kia.

"Ma Lạt Năng từng nói với em, lần đầu tiên cô ấy nhìn thấy anh, anh

đang đứng dưới cây đèn kia. Cô ấy từng nói với em rằng, anh giống một vị
hoàng tử tịch mịch trong một bức tranh, sự ưu thương của anh khiến cô ấy
muốn đứt cả ruột gan. Em nghĩ chắc cô ấy luôn tò mò muốn biết, vì sao anh
lại ưu thương như thế. Cô ấy vẫn cố gắng xâm nhập vào trái tim anh, dù đầu
bù tóc rối, cô ấy vẫn lấy trộm mật mã để xem trộm album online của anh,
hết thảy chỉ vì cô ấy muốn biết anh suy nghĩ gì. Cha mẹ Ma Lạt Năng phản
đối hai người cùng nhau, từ tận đáy lòng mà nói, em cũng phản đối."

Lục Lệ Thành liếc tôi một cái đầy thâm ý.

"Em phản đối, không phải chỉ vì em, mà vì anh đối xử với Ma Lạt Năng

rất không công bằng. Cô ấy không phải một công cụ để anh tự chuộc lỗi
cho mình, mà cũng không phải một người thay thế cho Hứa Thu. Anh có
biết không, Ma Lạt Năng hận Hứa Thu !"

Tống Dực nhìn tôi đầy kinh ngạc, Lục Lệ Thành thì trông hoàn toàn

không hiểu được.

Tôi nói : "Có phải cô ấy chưa từng đề cập tới Hứa Thu trước mặt anh

không ? Đương nhiên, anh cũng không dám nhắc tới, vì thế cô ấy không
nhắc tới chính là hợp với ý anh. Có điều anh đã từng nghĩ tới chưa ? Với
quan hệ giữa anh và cô ấy, vì sao cô ấy chưa bao giờ nhắc tới chị gái của
mình ? Trong lòng anh, Hứa Thu là một người yêu vô cùng hoàn mỹ không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.