BÍ MẬT CHIẾN TRANH ĐIỆP VIÊN TỪ IXRAEN TỚI - Trang 41

dượt, y phải cư xử như là chủ nhân thật sự của hộ chiếu này. Nói cách khác,
Ê-li phải mang căn cước nhà du lịch người Pháp gốc Ai Cập, mà người ta
biết rằng, người này chỉ nói có tiếng Pháp và tiếng A-rập. Dưới căn cước
này, y có nhiệm vụ phải gặp gỡ thật nhiều người do y chọn – nhà buôn,
công nhân, công chức và có thể ngay cả các bộ trưởng – khả dĩ có thể cung
cấp cho y nhiều tin tức về I-xra-en.

Việc này cũng không có gì khác cái mà người ta vẫn gọi là hoạt động

nấp dưởi “vỏ bọc”.

Đéc-vi-sơ kết hợp hoạt động này với cuộc tập luyện vừa rồi ở Ten A-

víp. Y bảo Ê-li: Trong thời gian lưu trú ở Giê-ru-xa-lem, anh sẽ bị rất nhiều
nhân viên của Cục tình báo theo dõi và sự hoạt động sẽ được đánh giá rất
cao nếu anh tránh khỏi sự cảnh giác của họ.

Xục đống với ý nghĩ là lần này, y sẽ phải sống ở Giê-ru-xa-lem như là

một điệp viên hoạt động ở nước ngoài, Ê-li đã trở thành Mác-xen Cô-en,
lên đường đi Giê-ru-xa-lem sau khi nói với vợ rằng y tới đây vì “công việc”
và sẽ ở đây nhiều ngày.

Ê-li tới Giê-ru-xa-lem bằng xe lửa và ở trong một quán trọ. Rồi y lập

tức làm bổn phận là dạo quanh thành phố một vòng và quan hệ với nhân
dân theo ý của y.

Giê-ru-xa-lem có những khu phố nghèo nàn và những ngõ hẻm nhỏ bé,

nằm dài trên biên giới Gióoc-đa-ni. Dãy thành lũy cổ kính ngăn cách thành
phố thuộc I-xra-en với thành phố thuộc A-rập. Đây là lần thứ hai y đặt chân
tới Giê-ru-xa-lem, từ khi đến I-xra-en. Những chòi bắn của quân đội A-rập
trên các ụ súng của thành lũy này gợi cho E-li Cô-hen nỗi ám ảnh của một
thành phố cũ ở phương Đông. Y có dịp a nhàn ngắm nghía thành phố và
dần dần yêu mến tính chất khá đặc biệt và độc đáo của nó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.