BÍ MẬT ĐÊM HÈ - Trang 139

“Được rồi, cảm ơn cô.” Annabelle đứng yên trong khi những ngón tay khéo
léo của cô hầu nhanh chóng nới lỏng chiếc váy ra, rồi cô thả người xuống
chiếc ghế trước bàn trang điểm. Cô nhìn chằm chằm vào mình trong tấm
gương trang trí theo phong cách cổ điển. “Tôi không thể nhớ ra tại sao mình
lại bị thương nữa. Tôi có bao giờ vụng về thế đâu cơ chứ.”

Cô hầu vuốt phẳng lớp vải tuyn vàng nhạt trang trí trên tay váy. “Tôi sẽ đem
trà lên thưa tiểu thư. Nó sẽ giúp cô khỏe hơn.”

Người hầu vừa đi khỏi thì bà Philippa bước vào phòng. Nhìn thấy con gái
trong bộ váy khiêu vũ màu vàng, bà mỉm cười, đứng sau lưng cô và bắt gặp
ánh mắt cô trong gương. “Trông con thật đáng yêu.”

“Con thì thấy khốn khổ đây,” Annabelle nhăn nhó đáp. “Con bị trật mắt cá
chân trong lúc tản bộ với hội gái ế chiều nay.”

“Sao con lại gọi mình như thế?” Philippa lo lắng hỏi. “Chắc chắn con có thể
nghĩ ra một cái tên phù hợp hơn cho nhóm bạn nho nhỏ của con...”

“Nhưng nó hợp với bọn con mà,” Annabelle cười. “Con sẽ nói từ đó với
thái độ châm biếm thích hợp nếu như thế làm mẹ thấy dễ chịu hơn.”

Philippa thở dài. “Mẹ e rằng lúc này khả năng châm biếm của mẹ đã cạn
kiệt rồi. Thật không dễ dàng chút nào khi phải quan sát con tranh giành và
mưu tính trong lúc đám con gái cùng lứa với con gặp thuận lợi hơn rất
nhiều. Nhìn con trong những bộ váy đi mượn, và hiểu được những mặc cảm
con đang mang... Mẹ đã nghĩ hàng ngàn lần là phải chi cha con chưa chết,
và phải chi chúng ta còn ít tiền...”

Annabelle nhún vai. “Mẹ à, như người ta thường nói... ‘muốn ăn thì phải
lăn vào bếp’ thôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.