BÍ MẬT ĐÊM HÈ - Trang 203

“Cảm giác sạch sẽ thật tuyệt,” Annabelle thì thầm, ngồi yên cho cô hầu gái
chăm sóc.

“Mẹ tui lun nói còn íu mà tắm sẽ không tốt,” cô hầu ngập ngừng bảo.

“Tôi sẽ thử vận may xem sao,” Annabelle đáp, tỏ vẻ cảm ơn và nhích đầu
cho cô hầu đổ nước xả lên mái tóc đầy xà phòng. Lau mắt một lần nữa,
Annabelle thấy Meggie đã quay lại.

“Tôi tìm thấy rồi thưa cô,” Meggie hổn hển kêu lên, xòe tay đưa ra một
đồng tiền. Chắc trước đây cô chưa từng cầm một đồng vàng bao giờ, vì
trung bình một người hầu chỉ kiếm được khoảng tám si linh mỗi tháng. “Tôi
sẽ đặt nó ở đâu đây ạ?”

“Hai cô có thể chia nhau,” Annabelle nói.

Hai cô hầu gái sững sờ nhìn Annabelle chằm chằm rồi kêu lên, mắt mở to
và miệng thì há hốc vì kinh ngạc, “Ồ, cảm ơn cô!”

Thừa rõ cái trò cho tiền đạo đức giả của Hodgeham, đã thế nhà Peyton cả
năm nay đã được hưởng lợi từ sự bảo trợ đáng ngờ của lão, Annabelle cúi
đầu xấu hổ trước thái độ biết ơn của hai cô hầu gái. Thấy vẻ khó xử của
Annabelle, hai người vội vã giúp cô rời khỏi chậu tắm, lau khô tóc và cơ thể
run rẩy rồi giúp cô mặc một bộ váy mới.

Sảng khoái nhưng mệt mỏi sau khi tắm xong, Annabelle nằm lên giường
cuộn mình trong tấm chăn mềm mại. Cô lơ mơ ngủ trong lúc người hầu dời
chậu tắm, loáng thoáng nghe thấy tiếng chân họ rời phòng. Lúc cô thức giấc
thì trời đã chạng vạng tối, mắt cô hấp háy khi bà Philippa thắp cây đèn nhỏ
trên bàn.

“Mẹ,” cô chuếnh choáng nói trong cơn ngái ngủ. Nhớ lại cuộc chạm trán

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.