BÍ MẬT ĐÊM HÈ - Trang 294

“Trời đất ơi,” Philippa tỏ vẻ hơi ghê tởm. “Ý con là về quan điểm chính trị
à?”

“Không...” Annabelle nhăn mặt hài hước vì cô cũng không biết chồng mình
thuộc đảng phái nào. “Thật ra mà nói thì sau khi nghe một vài quan điểm
của anh ấy, con nghĩ anh ấy thuộc đảng Whig, hoặc thậm chí là đảng Tự
do...”

“Trời ơi. Có lẽ con nên thuyết phục chồng con đi theo đường lối khác.”

Annabelle phì cười. “Con nghi ngờ điều đó đấy. Nhưng chuyện đó không
quan trọng, bởi vì... Mẹ, con bắt đầu tin rằng một ngày nào đó ý kiến của
giới thương nhân sẽ có trọng lượng hơn tầng lớp quý tộc. Những ảnh hưởng
tài chính của họ...”

“Annabelle,” Philippa dịu dàng ngắt lời. “Mẹ nghĩ việc con ủng hộ chồng là
rất tuyệt vời. Nhưng một người đàn ông làm ăn buôn bán sẽ không bao giờ
có sức ảnh hưởng như một quý tộc. Chắc chắn không phải ở Anh.”

Bất thình lình cuộc chuyện trò bị cắt ngang bởi tiếng bước chân huyên náo
của Jeremy đang đi vào phòng khách. Cậu trông có vẻ bù xù và hốt hoảng.

“Jeremy?” Annabelle lo lắng ré lên, nhảy khỏi ghế. “Chuyện gì vậy? Ngài
Hunt đâu?”

“Đang dắt ngựa đi lòng vòng để chúng hạ hỏa.” Cậu lắc đầu và hổn hển nói.
“Con người đó bị loạn trí rồi. Bọn em suýt bị lật xe ít nhất ba lần, suýt giết
mất nửa tá người, và em thì nẩy tưng tưng cho đến khi nửa thân dưới tím tái
thâm sì. Nếu em còn chút hơi tàn nào thì em đã dùng để cầu nguyện rồi, vì
rõ là bọn em tí nữa thì chết ngắc ngoải. Ngựa của Hunt là bọn xấu tính nhất
em từng thấy, còn anh ấy thì chửi thề bậy bạ đến mức chỉ một từ trong số đó
cũng đủ khiến em bị đá khỏi trường...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.